Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Sư Tôn Là Nghề Nghiệp Có Độ Nguy Hiểm Cao

Chương 33



Lạc Duẫn Trần một bên cảm khái muôn vàn mặt khácnhau của thế giới, một bên ở bên cạnh rối rắm làm sao để đi chung vớiđệ tử của các phong khác —— bởi vì hắn nghe được một chuyện khiến hắncực kì kích động.
Ngự kiếm là môn kỹ thuật sống, đối vớiđệ tử Linh Kiếm Phong mà nói là môn học bắt buộc khi nhập môn, nhưng đối với đệ tử của các phong khác thì không nhất định là như thế.
Lạc Duẫn Trần ở bên cạnh nghe xong một hồi, liền nghe ngóng rõ ràng rấtnhiều người kỳ thật không có biện pháp ngự kiếm phi hành, muốn ra cửatoàn dựa linh sủng hoặc là dùng xe hoặc công cụ nào đó thay việc đi bộ.
Linh sủng, Lạc Duẫn Trần có, nhưng không trông cậy được.
dùng thứ khác thay đi bộ hắn không có.
Nhưng những người khác có!
Hiện tại hắn thiếu một cái cớ thích hợp.
“Sư tôn.” Lạc Duẫn Trần đang tự hỏi, Vũ Quy Thanh đã đến gần, hướng hắn hơi hơi khom lưng, “đệ tử Linh Kiếm Phong đều đã đến đông đủ, hiện tại xuất phát hay không?”
Vũ Quy Thanh nói như vậy Lạc Duẫn Trầnmới nhớ tới, hắn là phong chủ, là trưởng giả, ấn quy củ tới nói hắn bấtđộng, những đệ tử khác là không thể chạy ở phía trước hắn.
“Các ngươi trước tiên mang những đệ tử khác đi qua đi.” Lạc Duẫn Trần tậnlực đè nặng giọng nói, làm thanh âm chính mình nghe tới vững vàng, “Tasẽ đến muộn một chút.”
Vũ Quy Thanh không hỏi nhiều, cùng Nam Cung Quy Dạ liếc nhau sau đó liền đi theo những đệ tử khác nói chuyện.
người phong khác cũng bắt đầu lục tục xuất phát, mắt thấy người càng ngàycàng ít, Lạc Duẫn Trần nhìn mặt ngoài vững như như tinh cầu, kỳ thật nội tâm hoảng đến một đám, hắn đã nghĩ ra vị trí tư thế ngã xuống, hiệntại mấy người đi rồi lại có nghĩ đến máu bay đầy.
“Nhịsư huynh.” Nghe thấy xưng hôn ày, phản ứng đầu tiên của Lạc Duẫn Trầnlà kêu Quý Quy Hàn, liền không quan tâm, còn đang suy nghĩ chuyện củamình, thẳng đến khi sư đệ hắn đi đến trước mặt hắn lại kêu hắn mộttiếng, “Nhị sư huynh.”
Lạc Duẫn Trần lúc này mới phản ứng lại đây là kêu hắn, liền nhìn qua người chính là Ngũ sư đệ lúc trướchắn đã gặp qua, Linh Y phong Phong chủ Tống Duẫn Tri, theo Lạc DuẫnTrần biết, là cái người tính tình rất tốt.
“Sư đệ.” Lạc Duẫn Trần nhìn Tống Duẫn Tri gật đầu một cái, “Có việc?”
“Sư huynh có để ý việc ta kiểm tra một chút không?”
trong giọng hắn nói có chút lo lắng, bộ dáng mày nhíu lại làm Lạc Duẫn Trầncũng nhịn không được đi theo nhăn lại mi tâm, gật gật đầu: “Sư đệ xin cứ tự nhiên.”
Tống Duẫn Tri lúc này mới vươn tay, đặt lên mạch Lạc Duẫn Trần.
Đây không phải lần đầu tiên Lạc Duẫn Trần bị kiểm tra thân thể, nhưng hắntrước sau không quen được, cũng may Tống Duẫn Tri lần này tốc độ thựcmau, chỉ là làm cái kiểm tra đơn giản liền thu hồi tay, nhưng mà giữamày lại nhăn đến càng khẩn.
Ở trong nháy mắt này, LạcDuẫn Trần bỗng nhiên cảm thấy sư đệ tựa như bác sĩ trong bệnh viện những chuẩn bị báo bệnh nan y, làm đến tâm hắn hoảng, chần chờ nói: “Làm sao vậy?”
Tống Duẫn Tri nhìn hai cái đồ đệ còn đứng ở bêncạnh Lạc Duẫn Trần liếc mắt một cái, do dự một chút vẫn là hướng bêncạnh lui nửa bước, “Sư huynh chúng ta đi chỗ khác nói được không?”
“Được.” Lạc Duẫn Trần đáp ứng đến hào phóng, đem Bạch Phượng Hoàn đưa cho LâmQuy Nhạc sau đó liền đuổi kịp Tống Duẫn Tri cùng nhau đi đến chỗ PhươngDuẫn Thức.
Phương Duẫn Thức làm chưởng môn, sẽ không dễdàng rời đi, lần này ra tới tiễn bọn họ, thấy hai người đi tới còn cóđiểm kỳ quái, hỏi: “Hai vị sư đệ, đây là……?”
Tống DuẫnTri hướng triều Phương Duẫn Thức làm vái chào, liền đi thẳng vào vấn đềnói: “Lần trước sau khi trở về ta sau ta lật sách một chút, tuy rằng còn không biết nguyên nhân xác thực, nhưng đã đại khái rõ ràng tình huốngnhị sư huynh, hôm nay kiểm tra một chút, cũng chứng thực phán đoán củata không sai.”
Hắn càng nói, Lạc Duẫn Trần liền càng hoảng, chẳng lẽ hắn bị bệnh nan y sao?
Phương Duẫn Thức vừa nghe là việc này, thần sắc nghiêm túc lên, gật đầu nói: “Ngươi nói.”
“Nhị sư huynh có tổn hại ở nội đan, hẳn là tâm pháp xảy ra vấn đề.”
“Tâm pháp?” Hắn một chút liền chạm vào được manh khu tri thức của Lạc Duẫn Trần, “ vấn đề gì.”
Tống Duẫn Tri nói: “Nhị vị sư huynh cũng biết, chúng ta tuy rằng có thể tutập nhiều loại tâm pháp, nhưng không phải tâm pháp mình có thì đều cóthể tu tập.”
“Không sai.” Phương Duẫn Thức gật đầu, “Cóchút tâm pháp tương tính không tốt, nếu đồng thời tu luyện sẽ xung đột ở trong cơ thể, không những không thể tăng tiến tu vi, ngược lại có khảnăng tẩu hỏa nhập ma.”
“Không sai, cho nên đệ tử LinhThủy Môn tu tập tâm pháp, đều là từ lịch đại sư trưởng chọn lựa, dùngtrình tự nghiêm khắc để đệ tử tu tập, lâu như vậy vẫn luôn không có vấnđề.” Tống Duẫn Tri nói, “Nhưng tình huống hiện tại của nhị sư huynh rấtgiống tâm pháp nổi lên xung đột sau triệt tiêu cho nhau ……”
Lạc Duẫn Trần vẫn là không hiểu.
“Tiểu Trần.” Phương Duẫn Thức nhìn về phía Lạc Duẫn Trần, trầm giọng hỏi, “Ta hỏi ngươi, trừ bỏ sư phụ dạy, ngươi có lén tu tập tâm pháp khác haykhông.”
Hắn hỏi vấn đề này, Lạc Duẫn Trần thiếu chút nữaliền buột miệng thốt ra nói “Không biết”, rốt cuộc chuyện của nguyênthân, hắn hiểu biết đến còn không có nhiều như hai người này.
Nhưng hắn không thể nói như vậy.
Lạc Duẫn Trần đành phải rũ xuống con ngươi, nhẹ nhàng lắc lắc đầu, “Không có.”
Phương Duẫn Thức nghe vậy mày nhăn đến càng khẩn, nhìn về phía Tống Duẫn Tri, hỏi: “Tiểu Trần như vậy, có ảnh hưởng sao?”
“Đại sự nhưng thật ra không có, chỉ là……” Tống Duẫn Tri nói một đốn, trênmặt hiện lên chần chờ, “Chỉ là tu vi sư huynh có tổn hại, linh lực cũng ở hạ thấp……”
Phương Duẫn Thức nghe vậy sắc mặt càng khónhìn, còn tưởng lại nói điểm cái gì, Lạc Duẫn Trần lại là đạm nhiêncười: “Chỉ là như vậy, không có việc gì.”
Nguyên bản Tống Duẫn Tri còn rối rắm nghe hắn nói như vậy, khóe miệng cũng không tựgiác cong nhẹ: “Sư huynh nhưng thật ra thong dong.”
LạcDuẫn Trần không nói chuyện, lại cười, lại cười nhạt khiến Tống Duẫn Triđối hắn nhiều vài phần kính ý —— cho dù nội tâm đương sự đang nghĩ kỳthật thảm không nỡ nhìn.
“Chỉ là gần nhất luôn cảm thấythân thể có chút không thoải mái.” Lạc Duẫn Trần thở dài, nỗ lực bày rabộ dáng nhu nhược như gió thổi qua liền đảo tới, “Luôn cảm thấy không có khí lực gì.”
Hắn nói như vậy Phương Duẫn Thức lập tứckhẩn trương lên, nói: “Bằng không lần này cũng đừng đi, đại hội nàynhiều giám khảo như vậy, thiếu đệ cũng không ít.”
“Này…… Không tốt đi.” Lạc Duẫn Trần có điểm khóc không ra nước mắt, hắn chỉ là muốn mượn một chút công cụ thay cho đi bộ thôi!
Cũng may Tống Duẫn Tri phản ứng mau, thấy hắn do dự, lập tức nói: “Nhị sưhuynh làm việc xưa nay nghiêm túc, chắc không muốn thân thể làm chậmviệc chính, lại nói việc này một chốc một lát cũng giải quyết khôngđược, chi bằng hết thảy như thường, ngày thường nhiều chú ý chút làđược. Ta xem không bằng an bài chuẩn bị chiếc xe, lại an bài hai cái đồđệ đi theo, hẳn là sẽ không xảy ra chuyện gì.”
“Cũng đành thế.” Phương Duẫn Thức nghe vậy thở dài, “Tới bên kia rồi các ngươichú ý nhiều chút, tận lực đừng làm cho Tiểu Trần quá mệt nhọc.”
“Sư huynh yên tâm, ta đây đi trước.” Tống Duẫn Tri nói hành lễ với PhươngDuẫn Thức sau đó liền thối lui, Lạc Duẫn Trần lúc này mới đi theo hànhlễ, sau đó mỹ mãn mà quay thân đi chuẩn bị bắt xe đi nhờ, cùng nhau còncó Lâm Quy Nhạc cùng Quý Quy Hàn đang đợi hắn.
PhươngDuẫn Thức không cùng hai người nói quá nhiều, chỉ là nói cho bọn họ LạcDuẫn Trần bị bệnh,để cho bọn họ chú ý nhiều, hai người đồng ý rồi đitheo lên xe.
Xe cho Lạc Duẫn Trần, đương nhiên không kém, đi lên sẽ ngửi thấy bên trong nhàn nhạt đàn hương, đệm mềm mại, hắnquả thực vừa lòng đến không được —— trừ bỏ Lâm Quy Nhạc vẫn luôn ở bêncạnh lải nhải hỏithân thể hắn rốt cuộc làm sao vậy.
“Làmsao ngươi lại phiền như vậy.” Lạc Duẫn Trần quả thực muốn trợn trắng mắt Lâm Quy Nhạc, “ nhàn như vậy thì tìm việc cho người làm.”
Lâm Quy Nhạc vừa nghe liền tới rồi hứng thú, hỏi: “Chuyện gì?”
Lạc Duẫn Trần lúc này mới từ trong lòng ngực đem hắn quyển Vô Tự Thiên Thưmóc ra, đưa cho Lâm Quy Nhạc: “Đây, các ngươi nhìn xem, có thể cởi bỏcái này hay không.”
Chương trước Chương tiếp
Loading...