Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Nợ Âm Khó Thoát

Chương 18: Ông ta muốn ra tay rồi



Mà bố hình như cái gì cũng biết, tại sao bọn họ lại không nói với tôi?Trong lòng tôi một phen hỗn loạn, cảm thấy bản thân khát vọng muốn biếtđược chân tướng.
Làm xong tất cả mọi việc, bố bắt đầu ra sức lấp đất lên quan tài, rất nhanh quan tài hoàn toàn đã bị bùn đất nhấn chìm, mà tôi cũng nhìn thấy trên trán bố, phủ một tầng mồ hôi.
Khi mộ của ông nội lại được lấp lên lần nữa, bố cũng đưa mắt nhìn tôi và Hạ Mạch, sau đó trầm giọng nói:
- Đi, về nhà trước đã rồi nói.
Khi tiếng nói vừa dứt, bố đã tiến thẳng về phía quay về nhà mà đi, tôi và Hạ Mạch chỉ có thể theo sau.
Mãi cho đến lúc về tới nhà, bố thở hổn hển tự rót một cốc trà uống,sau đó nhíu mày đưa mắt nhìn hai đứa chúng tôi, trầm giọng nói:
- Nửa đêm nửa hôm, hai đứa ra ngoài làm gì?
Bị bố chất vấn, tôi cũng không biết phải trả lời thế nào, Hạ Mạch bên cạnh trầm mặc không nói gì, nghĩ một lúc, tôi đành trực tiếp lên tiếng.
Nói tôi nghe thấy bên ngoài có động tĩnh, lúc dậy đã phát hiện khôngthấy bố đâu, cho nên đành gọi Hạ Mạch cùng tôi đi ra ngoài, sự việc tiếp theo thì bố cũng đều biết rồi.
Nghe thấy vậy, sắc mặt bố u ám, bảo tôi lập tức đi ngủ, Hạ Mạch phíasau nói cô ấy đi nghỉ ngơi trước, tôi biết Hạ Mạch cố ý rời đi, cô ấybiết tiếp theo đây tôi muốn hỏi bố vài chuyện.
Nhìn thấy Hạ Mạch đi vào phòng, tôi cũng hít sâu một hơi, ngồi đến trước mặt bố.
Lúc này, bố thở dài một tiếng, sau đó nhìn tôi, hỏi tôi muốn biết cái gì thì hỏi đi, nếu như là chuyện bố có thể nói thì sẽ nói với tôi.
Tôi hít sâu một hơi, sau đó trong đầu bắt đầu hồi tưởng, tôi nghĩ đến buổi tối hôm bố quay trở về, hình như có gì đó không đúng, cả người bốtôi nhếch nhác, xuất hiện trong nhà chính.
Đưa mắt nhìn bố, tôi hỏi bố buổi tối ngày hôm đó rốt cuộc xảy rachuyện gì? Bố cũng không do dự, trực tiếp lên tiếng nói với tôi, đêm đóbởi vì chuyện của ông nội, xung quanh kéo đến rất nhiều những thứ khôngsạch sẽ.
Mà trước lúc bố vào nhà, đã bị những thứ không sạch sẽ đó ám lênngười, không dễ gì mới thoát được, nhưng lúc tiến vào nhà bởi vì luốngcuống mà quên mất không đóng cửa, cho nên về sau mới xuất hiện sự việcLương tiên sinh cùng bố xông ra ngoài.
Biết được điều này, tôi liền đem câu hỏi mà bà nội vẫn chưa trả lời,lại một lần nữa đem ra hỏi bố, người phụ nữ gõ cửa rốt cuộc là ai? Ôngnội tại sao đột nhiên lại qua đời sau một đêm?
Tôi vừa hỏi xong, sắc mặt của bố trong nháy mắt trở lên vô cùng nặng nề, sau đó cất tiếng nói với tôi:
- Những chuyện còn lại không thể nói với con, con chỉ cần biết, tấtcả những việc ông nội làm, đều là vì con, là được rồi, cho nên con nhấtđịnh phải tiếp tục sống thật tốt.
Lòng tôi trùng xuống, bố rõ ràng đang tránh né câu hỏi của tôi, sau đó tôi tiếp tục hỏi bố, mẹ tôi rốt cuộc vì sao mà chết?
- Đều đã nói với con rồi, khó sinh mà chết, vấn đề này đừng hỏi thêm nữa, còn có việc khác không? Nếu không có thì đi ngủ đi.
Bố tôi nhíu mày, lên tiếng nói với tôi.
Nghĩ ngợi một lát, tôi hỏi bố đêm nay vì sao phải đi đào mộ ông nội lên? Máu tươi phía dưới ngôi mộ đó là chuyện gì?
Lần này, bố không trả lời tôi ngay, hình như đang trầm tư, sau một hồi, bố mới cất lời, nói với tôi.
- Đào mộ ông nội con lên là bởi vì muốn hỏi vài câu, có điều vẫn chưa hỏi xong đã xảy ra chuyện, về sau con cũng biết rồi.
Bố trả lời câu hỏi của tôi một cách phiến diện, trong lòng tôi càngthêm tò mò rốt cuộc bố hỏi ông nội bằng cách nào? Tôi hỏi bố lúc trướcông nội mở miệng nói chuyện là như thế nào? Lẽ nào xác chết thực sự vẫncòn có thể lên tiếng nói chuyện hay sao.
Đối với việc này, bố cũng không giải thích gì nhiều, mà nói, thiên hạ rộng lớn như vậy, không có chuyện kỳ lạ gì không xảy ra, chỉ là tôi vẫn chưa gặp phải mà thôi.
Trong lòng tôi dâng lên cảm giác kinh hãi, bố tôi đây là đã thừa nhận thi thể của ông nội mở miệng nói chuyện, mà lúc này tôi lại nghĩ đếnviệc ông nội tự quay trở về nhà.
Hỏi bố, ông nội như vậy là tình trạng gì?
Nói đến vấn đề này, tôi rõ ràng nhìn thấy sắc mắt của bố trở lên vôcùng u ám, trong đáy mắt của bố, thậm chí có thể nhìn ra một loại hàoquang trước nay chưa từng thấy qua.
Trầm mặc giây lát, bố mới lên tiếng nói với tôi:
- Chắc là con cũng nghe thấy chút ít cuộc đối thoại giữa bố và ông nội rồi đúng không?
Tiếp theo đó, bố nói với tôi, ông nội có thể từ trong quan tài thoátra bên ngoài, mà mộ phần lại hoàn toàn nguyên vẹn, là bởi vì khi ông nội ra tới bên ngoài, liền tự đem quan tài đóng lại cẩn thận, sau đó lấpđất lên bên trên.
Còn đối với việc tại sao ông nội hết lần này đến lần khác quay trởlại, tự ông nói ra là, sự tình có biến, còn biến đổi thế nào, hiện tạiđến ngay cả bố cũng không rõ.
Sau đó, tôi lại hỏi bố thêm mấy vấn đề, nhưng bố không có ý định nóicho tôi biết, cuối cùng tôi đành chỉ có thể quay trở về phòng mình.
Nằm trên giường, tôi lại bắt đầu không ngừng hồi tưởng những chuyệnxảy ra gần đây, tôi đem những nhân tố quan trọng liên kết toàn bộ lạivới nhau.
Căn nguyên của mọi chuyện có lẽ bắt đầu từ mười tám năm trước, nhữngngười có liên quan đến chuyện này trong đó có mẹ, ông nội, bố, tôi vàcả Lương tiên sinh.
Còn bà nội, có lẽ chỉ biết tình tiết của sự việc, hiện tại Lương tiên sinh và ông nội liên tiếp xảy ra chuyện, hơn nữa tôi có chút không hiểu cái chết của Lương tiên sinh.
Theo lý mà nói, Lương tiên sinh và chúng tôi bên này có lẽ đều đứngcùng một chiến tuyến, ông nội không thể nào hại chết Lương tiên sinh mới đúng.
Nghĩ mất nửa ngày, cũng chẳng có kết quả mang tính thực tế nào, tôicũng trực tiếp chìm vào giấc ngủ, mà buổi sáng sớm ngày thứ hai, tôi bịtiếng chó sủa ở bên ngoài làm tỉnh giấc.
Tôi đứng dậy đi xem, phát hiện trong nhà nhiều thêm hai con chó mựctrưởng thành, bố tôi lúc này đang buộc hai con chó sang hai bên.
Tôi hỏi bố hai con chó này từ đâu đến? Bố nói mới đi mua lúc sángsớm, để trông nhà, nghe thấy vậy tôi nhíu mày, tôi biết ý nghĩa củatrông nhà là gì, nghe nói chó có thể nhìn thấy một số thứ.
Mà chó mực trưởng thành lại là chủng loại có dương khí nặng nhất, hai con chó mực này nhìn thấy tôi, không ngờ rằng lập tức bắt đầu điêncuồng sủa lên.
Nếu như không phải đã bị xích, đoán rằng sẽ trực tiếp xông tới chỗtôi, khiến cho trong lòng tôi lập tức sinh ra sợ hãi, tôi nhìn vết bầmtrên cổ tay, dự là có liên quan đến thứ ông nội gây ra này.
Hơn nữa tối qua đã hỏi bố, không ngờ rằng bố lại nói cái này chẳng có liên quan gì?
Tôi rửa ráy xong xuôi, Hạ Mạch cũng dậy rồi, vừa hay, tôi kéo Hạ Mạch sang một bên, gặt hỏi cô ấy:
- Cô không phải nói âm sát đã xâm nhập vào trong người tôi rồi sao? Cô mau giúp tôi một chút đi.
Vừa nói xong, Hạ Mạch liền nhìn tôi cười cười, nói khí âm sát đúng là đã xâm nhập vào trong người tôi, nhưng có chút kỳ lạ, khí âm sát nàylại không hề giết chết tôi.
Cuối cùng Hạ Mạch nói với tôi, rất có khả năng đây là bởi vì ông nội, ông nội không có ý muốn hại chết tôi, cho nên khí âm sát kia cũng không làm tôi chí mạng, chỉ tạm thời tồn tại trong cơ thể của tôi.
Nghe thấy vậy tôi gật đầu, hiểu ý của Hạ Mạch, vừa nói xong, bỗng có một bóng người từ ngoài sân chạy vào trong nhà.
Là anh họ của tôi, Lý Đại Thắng, tôi nhìn thấy gương mặt anh ấy hoảng loạn, bèn đi đến bên cạnh hỏi:
- Anh Đại Thắng, anh bị làm sao thế?
Lý Đại Thắng thở hồng hộc, sau đó lên tiếng:
- Lương tiên sinh có ở đây không? Xảy ra chuyện rồi, nhà của ông ấy, bị cháy rụi rồi!
Lý Đại Thắng nói xong, bố tôi vội vàng chạy đến, hỏi Lý Đại Thắng đãxảy ra chuyện gì? Lý Đại Thắng lúc này mới nói cho chúng tôi biết, nóivốn dĩ anh ấy đến tìm Lương tiên sinh nhờ ông ấy giúp vợ mình may hai bộ quần áo, vừa đến nơi, đã nhìn thấy chỉ còn lại đống gỗ cháy đen.
Anh ấy nghĩ tới Lương tiên sinh hai ngày nay đang giúp nhà tôi xử lýchuyện, cho nên mới đến tìm xem Lương tiên sinh có ở đây hay không?
Tin tức Lương tiên sinh qua đời, sợ rằng cả thôn cũng chỉ có mỗi nhà chúng tôi biết, không hề truyền ra ngoài.
- Đi, đi qua đó xem xem.
Tiếng nói thấp trầm của bố truyền tới, tôi nhanh chóng hướng về phíanhà Lương tiên sinh chạy đi. Mà suốt dọc đường, trong lòng tôi lại trởlên vô cùng nặng nề.
Nhà của Lương tiên sinh tại sao lại bốc cháy cơ chứ? Tối hôm qua LãoThi Tượng không phải vẫn còn đang ở trong nhà Lương tiên sinh hay sao?Lẽ nào đây là trò mèo của Lão Thi Tượng?
Bởi vì muốn hỏa thiêu Lương tiên sinh, cũng là chủ ý của Lão ThiTượng, nhà của Lương tiên sinh đều bị cháy rồi, vậy còn Lão Thi Tượngđâu?
Không lâu sau, chúng tôi đã đến trước cửa nhà của Lương tiên sinh, Lý Đại Thắng lúc trước trên đường đến nhà tôi đã thông báo cho người trong thôn biết, lúc này trước cửa nhà Lương tiên sinh chật kín người.
Lúc này mọi người bàn tán sôi nổi, mà tôi cũng nhìn thấy, nhà củaLương tiên sinh, quả thực chỉ còn lại đống gỗ cháy đen, hơn nữa lửa cũng tắt hết rồi, xem ra, là bị cháy từ tối hôm qua, nửa đêm, không ai pháthiện ra được.
Sắc mặt bố có chút u ám, việc này đích thực phát sinh có chút độtngột, đồng thời cũng có chút quái lạ, nhà của Lương tiên sinh đang yênđang lành bị cháy?
- Mọi người đừng đứng xem nữa, giúp tìm thi thể của Lương tiên sinh, dù sao cả thôn cũng đều mặc quần áo của Lương tiên sinh.
Lúc này, trưởng thôn đứng ra, lên tiếng nói với mọi người, đúng thật, cả thôn chỉ có mỗi Lương tiên sinh may vá quần áo, gần như tất cả mọingười đều mặc qua quần áo Lương tiên sinh may.
Lúc này mọi người bắt đầu động tay, đem những cây gỗ bị cháy đen kia chuyển đi, cẩn thận tìm kiếm thi thể của Lương tiên sinh.
Đối với sự việc nhà Lương tiên sinh bị cháy, mọi người đều không cóđoán già đoán non quá nhiều, đều cho rằng Lương tiên sinh không chú ýnên mới vậy, ở nông thôn xảy ra cháy nhà cũng là chuyện tương đối bìnhthường.
Tôi nhìn thấy bố cũng tiến lên giúp sức, tôi gọi Hạ Mạch cùng đếngiúp đỡ một tay, trong đống đổ nát, có lẽ sẽ tìm thấy thi thể của Lươngtiên sinh.
Nhưng mọi người tìm mất nửa ngày, vẫn chưa phát hiện trong nhà có sựtồn tại của thi thể, cứ coi như là bị cháy đen, cũng phải có hình ngườimới đúng.
Lúc này, Hạ Mạch bên cạnh kéo kéo tôi.
Tôi xoay đầu, nhìn Hạ Mạch, nhìn thấy sắc mặt của cô ấy trở lên có chút nặng nề tôi vội vàng hỏi cô ấy sao vậy?
Hạ Mạch nhìn tôi, sau đó cất tiếng:
- Không cần tìm nữa, thi thể căn bản không ở chỗ này.
Nghe vậy lòng tôi trùng xuống, hỏi Hạ Mạch có ý gì? Hạ Mạch lộ ra một nụ cười lạnh lẽo, sau đó cất lời:
- Vẫn chưa đủ rõ ràng sao? Kỳ quặc như vậy? Nửa đêm bốc cháy? Lão Thi Tượng đâu? Rời đi ngay trong đêm? Đây đều là biểu hiện của sự giả dối!
- Xem ra, ông ta muốn ra tay rồi.
Chương trước Chương tiếp
Loading...