Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Quyển 6 - Chương 311: Biệt viện Thiên Lam



Tu sĩ không giống yêu quái, yêu quái trời sinh trường thọ, mà tu sĩtối đa tu được hơn phân nửa là đoạn tình diệt tính, bởi vì ngoại trừ một số nhỏ đạo hữu bên ngoài có song tu bầu bạn, thân là bạn bè thân thíchphàm nhân đều sống không quá một trăm năm đều sẽ qua đời.
Cho dù là ai khi nhìn thấy người thân huynh đệ bạn bè của mình từngngười từng người già đi, cuối cùng hóa thành tro cốt, tâm tình cũng sẽkhông dễ chịu. Cho nên rất nhiều tu sĩ một khi bước chân vào con đườngtu tiên thì đều cắt đứt trần duyên, không lui tới thế tục, dùng cách này chặt đứt ý nghĩ tình cảm của mình, tránh cho ngày sau có khúc mắc tạothành ma chướng.
“Ngươi vẫn cùng thân tộc bảo trì liên hệ?”
“Không sai.” Hắn chỉ nói hai chữ này, rồi không chịu nhiều lời. Hiệntại hắn là đạo tặc tới đi như gió, tất nhiên là muốn che dấu thân phận,nếu không cẩn thận tiết lộ ra ngoài, người khác không bắt được hắn, lạicó thể bắt thân tộc phàm trần để uy hiếp hắn. Tuy nói quy tắc thế giớitu tiên là tội họa không dính đến người nhà, nhưng vẫn khó bảo vệ được đối với mấy gia hỏa ưa thích làm việc không giảng giải quy củ đúngkhông?
Hai chữ này lại làm cho nàng nhìn hắn cao hơn một chút. Đàn ông cótình có nghĩa mới làm người khác ưa thích nha, xem ra tên cường đạo nàycũng không phải cái gì cũng sai cả. Nàng bấm véo đạo pháp quyết, hỏadiễm đáy lò từ màu tím nhạt biến thành màu trắng.
Phó Vân Trường còn chưa lên tiếng, thì Hòa lão đầu vừa bị hắn điểmdanh qua đúng lúc đi tới nhìn thấy đan hỏa của nàng liền lắp bắp kinhhãi nói: “Tiểu cô nương, ngươi dùng Huyền Minh chi hỏa sao?”
Tiếng nói của hắn không nhỏ, người xung quanh nghe tiếng đều xoayđầu lại. Hiện tại nàng không thích bị người khác chú ý, cau mày nói:“Làm sao vậy?” Phó Vân Trường nghe được bốn chữ “Huyền Minh chi hỏa”này, cũng hơi có vẻ kinh dị.
Kỳ thật nàng cũng không biết, những hành động vừa rồi của mình ởtrong đám đạo phỉ này thoạt nhìn đã đủ bắt mắt rồi. Luyện đan sư bìnhthường nhất định phải dùng tới chân hỏa chính mình nuôi dưỡng lò phápkhí, tuyệt không làm tùy ý như nàng vậy, thậm chí dám dùng lò lửa phàmnhân đến góp đủ số khai lò. Đan sư bọn đạo phỉ này, lúc luyện đan baogiờ cũng hết sức chăm chú, sao có thể phân thần nói chuyện như nàngvậy?
Nàng vẫn một mực được Trường Thiên đốc thúc nghiên tập (nghiêncứu+luyện tập) đan đạo đấy, chưa từng có ở trong tiên tông dạo qua. Tất nhiên không biết người bên ngoài luyện đan cần chú ý cái này rất nhiều. Cho nên nói không biết thường thức cũng là một chuyện rất đáng sợ.
“Đan hỏa trong thiên hạ có hơn mấy trăm loại, Huyền Minh chi hỏa được xếp hạng thứ hai, lại có thể chí âm bồi ra tính chí dương! Tiểu cônương. Ngươi nói làm sao vậy? Chân hỏa quý giá như vậy, ngươi cư nhiêncó được. Đan sư chúng ta đã có danh xưng tiểu thiên tài rồi, nàng cũngchỉ dùng Cực Dương hỏa mà thôi.”
Nàng trừng mắt nhìn, lộ ra vẻ mặt người vô tội: “Thật sao? Đây là sưphó ban thưởng, ban đầu ta cũng không biết lai lịch của nó.”
Trường Thiên một mực ở bên nghe vậy ho nhẹ một tiếng nói: “Huyền Minh thần hỏa quá mức bá đạo, thu không dễ, người may mắn gặp được nó cũngrất ít, trong trăm người mới có một hai người thu nhập vào trong cơ thểmà không bị diệt đi thần hồn.” Có thể khiến hắn hình dung “không dễ” thì chính là vô cùng khó khăn rồi.
Nàng giật mình. Không ngờ muốn thu cái thần hỏa này làm chân hỏa lạigian nan như thế, mà nàng thì đụng phải vận may lớn rồi. Do Trường Thiên trực tiếp từ trong chân hỏa bản mệnh của mình phân ra cho nàng, toàn bộ hành trình không bị thương đau không nguy hiểm.
Cho nên nàng lại bổ sung một câu nói: “Quá trình thu có chút nguy hiểm, nhưng may mắn thành công rồi.”
Đã có người thở dài: “Thủ đoạn phái Tuyền Cơ quả nhiên bất phàm,ngay cả thần hỏa như Huyền Minh chi hỏa cũng có thể ở trên người đệ tử.”
Liên quan gì đến phái Tuyền Cơ. Là Trường Thiên nhà nàng rất giỏi đóchứ? Chẳng qua nàng chỉ có thể âm thầm oán, sau đó mỉm cười mà chống đỡ. Ngược lại mọi người đối với đan thuật lại không hề hoài nghi, có thểlàm cho sư trưởng coi trọng như thế mà ban cho thần hỏa, hẳn là đệ tửchân truyền đắc ý rồi, tuy nhiên trên người tiểu cô nương này khí tức mơ hồ, không giống tu sĩ, nhưng mà mỗi phái đều có bí thuật của mình đúngkhông?
Chỉ có Phó Vân Trường như có điều suy nghĩ mà liếc nhìn nàng.
Trong lò Quân Dương Thảo đã được luyện hóa, nấu chảy ra được chấtlỏng màu sắc đậm đặc như máu, lập tức sắp tạo thành. Cái khe bếp lònày cũng không đủ kín, tất cả mọi người đều có thể thấy được từ bêntrong bay ra mùi như mùi máu, vì vậy tin tưởng nàng quả nhiên là đan sưvô cùng cao tay.
Ngay vào lúc này, từ chân trời bay tới mấy đạo cầu vồng, xem ra mấythành viên khác của đoàn đạo phỉ cũng gấp trở về rồi. Một cô nương xinhđẹp trên dưới hai mươi tuổi thở hồng hộc nhảy xuống pháp khí. Hướng vềphía Phó Vân Trường chạy tới: “ Phó đại ca, ta đã vội về không có lỡthời cơ… A?” Đạo tặc ven đường nhao nhao hướng nàng chào hỏi, nhìn rađược cô nương này ở bên trong tiểu đội này rất được hoan nghênh.
Nàng xoay chuyển ánh mắt, lập tức chú ý tới Ninh Tiểu Nhàn bên cạnhPhó Vân Trường, tiếp theo lại chú ý bếp lò mà Ninh Tiểu Nhàn đang canhchừng, sau đó liền chuyển dời ánh mắt nhìn.
“Đây không phải bếp lò trong thôn nhóm lửa sao, vị này chính là?”
Phó Vân Trường nhìn qua nàng sủng nịnh cười nói: “Thanh nhi, đây làĐàm cô nương của phái Tuyền Cơ. Ngươi đưa tin nói trong hai canh giờđuổi không kịp, ta mới mời nàng tới giúp chúng ta tinh luyện dịch QuânDương Thảo rồi.”
Tất cả mọi người là giặc cướp, nàng rất rõ ràng hàm nghĩa cái chữ “mời”này, vì vậy ánh mắt nhìn về phía Ninh Tiểu Nhàn càng thêm kỳ dị, đợinàng nghe thấy được mùi trong lò truyền đến, lập tức đứng thẳng bất động rồi, chắc là thả ra thần thức tìm kiếm tình huống trong lò.
Trong nháy mắt sau, mặt nàng lộ vẻ kinh hãi: “Cư nhiên, cư nhiên lạidùng bếp lò phàm nhân để tinh luyện ra dịch Quân dương thảo, vị tỷ tỷnày thật là lợi hại!”
Ninh Tiểu Nhàn âm thầm phỉ bán nói: “Ai là tỷ tỷ của ngươi, bà đâymới mười tám tuổi, còn ngươi cũng phải hơn hai mươi tuổi lại không biếtxấu hổ gọi ta tỷ tỷ?” Trên mặt lại khách khí nói: “Không dám nhận, tiểumuội may mắn thành công mà thôi, là Phó tiên sinh nói thời gian rất gấp, thay vì để cho Quân Dương Thảo bị hư hỏng, không bằng ra tay thử mộtlần.”
Thanh nhi trừng mắt nhìn nói: “Ngươi không phải môn hạ phái Tuyền Cơsao, ở bên trong phái luyện đan này sao lại không có lò đan?”
Ninh Tiểu Nhàn vẫn đang cầm việc canh giữ dược điền nói, Thanh nhibán tín bán nghi nói: “Phái Tuyền Cơ lại còn có cái nội quy này, làm sao trước kia ta không có nghe nói?”
“Môn quy như thế, tuy là bất cận nhân tình cũng chỉ có thể tuân thủ.” Ninh Tiểu Nhàn cười nhạt một tiếng. Dịch Quân dương thảo đã luyệnthành. Nàng mở nắp lò ra, đọc pháp thuật dẫn dắt, đem dịch thảo nồngnặc như huyết dịch bên trong dẫn dắt ra ngoài, rơi vào chính giữa bìnhngọc Phó Vân Trường đưa tới. Thanh nhi cũng là đan sư, chỉ nhìn cái dược trấp (dịch thuốc dạng lỏng) màu sắc đỏ tươi thuần khiết này, đã biết rõ Ninh Tiểu Nhàn có đạo nghệ luyện đan rất sâu.
Nàng trừng lớn mắt, lời nói có ý khen ngợi: “Đàm cô nương không hổxuất thân từ đại phái luyện đan, đan thuật bậc này thật làm cho tiểumuội tự than thở không bằng, không biết là môn hạ của vị trưởng lão nàocủa phái Tuyền Cơ?” Ánh mắt của nàng trong vắt, nhưng vấn đề hỏi lênngay cả Ninh Tiểu Nhàn cũng không biết đáp án!
Ninh Tiểu Nhàn lại giống như không có nghe được câu này, ngược lạikéo tay nàng qua, đem bình ngọc bỏ vào trong bàn tay của nàng nói: “Nghe Hòa Lão Tứ nói, đan hỏa của Thanh nhi cô nương là Cực Dương hỏa? Cônương gia chúng ta có thể bồi ra đan hỏa đã không dễ, huống chi là Cựcdương hỏa dương khí cực vượng?” Nữ đan sư đã tính là hiếm thấy, hơn phân nửa cũng bởi vì đan hỏa thuộc tính không đúng, khó có thể luyện ra đantốt. Thanh nhi nghe nàng khen ngợi chính mình, trong nội tâm vui vẻ, chỉ nghe nàng nói tiếp: “Phó đại đương gia, dịch Quân dương thảo đã tinhluyện xong, ta có thể đi rồi chứ?”
Nàng nói càng khách khí, Phó Vân Trường lại càng xấu hổ, trên mặt hơi đỏ lên nói: “Đàm cô nương phí tâm. Ngươi muốn đi tất nhiên là tùy thời đều được.” Hắn từ trong ngực móc ra một cái hộp ngọc nho nhỏ, mở ra, bêntrong có một hạt giống hồng trắng đan xen, hình thù kỳ dị, còn có mộtcuộn giấy thật nhỏ. “Đây là hạt giống Diệu Hương hoa ta ngẫu nhiên lấyđược ở Bắc Cương, nghe nói loại hoa này, thời điểm nở rộ hương bay mườidặm, ngửi nhiều tinh thần thanh tỉnh, tác dụng cường kiện bảo an. Bêntrên cuộn giấy này ghi lại trình tự điều phối phương thuốc cổ truyền,đáng tiếc đơn thuốc thất lạc nửa phần sau, theo cổ pháp lấy hương, mùitạo thành sẽ chuyển thành mùi hôi. Hiện tại loài hoa này từ từ thưathớt, lại cứ mười năm mới nở một lần, Tiên tông Bắc Cương rất cố gắngcũng không thể khiến cho nó sớm nở hoa. Ta vốn muốn tặng ngươi tài vậtđể cảm tạ, nhưng mà cô nương là cao thủ luyện đan, có lẽ ngược lại đốivới vật này càng có hứng thú.”
Hắn vừa dứt lời, quả nhiên thấy Ninh Tiểu Nhàn mắt sáng rực lên, tronglòng biết cái lễ này đưa đúng rồi. Tiểu cô nương nha, nào có ai khôngthích cách ăn mặc thanh thú động lòng người, hương thơm ngào ngạt chứ?Hắn nào đâu biết rằng trước mắt bà cô này nghĩ đến rất xa.
Vừa rồi, Trường Thiên vừa mới ở bên tai nàng nói một câu, lập tức làm cho nàng miễn đi tâm sự, lại từ chỗ Phó Vân Trường lấy được chỗ tốt,trong nội tâm cực kỳ sáng khoái, nhe răng cười nói: “Phó tiên sinh ngônnhi hữu tín, khoản mua bán này thật khiến cho người ta vui sướng. Taliền không quấy rầy mọi người, cáo từ.”
Trên đường đi sắc mặt nàng đều là nhàn nhạt, lần này từ mặt giãn ra mỉmcười, thật đúng là được xưng tụng đôi mắt đẹp, răng như hồ tê, lại cócảm giác nhẹ nhàng khoan khoái làm cho người nói không nên lời. Rấtnhiều nam nhân đều cảm thấy hai mắt tỏa sáng, nhịn không được thầm khen“Xinh đẹp”.
Nàng nhấc tay triệu ra một thanh phi kiếm hàn quang lóng lánh, nhảylên. Cùng lúc đó, một trong mấy tên cướp sau khi trở về đi đến bên cạnhPhó Vân Trường vừa cười vừa nói: “Lão đại, ở tại Tây Bắc này lại có thểcướp người đến từ biệt viện Thiên Lam…” Nghe được bốn chữ “Biệt việnThiên Lam”, lỗ tai nàng lập tức dựng lên.
Đáng tiếc Phó Vân Trường cảnh giác nhìn nàng, đã cắt đứt lời người nọ nói.
Nàng nhún vai, đột nhiên hướng đám cướp ở cửa thôn tự nhiên cười nói: “Trời quá nóng, có nhiều nước hơn là chuyện tốt đây.” Lưu lại một câunói không đầu không đuôi như vậy rồi cưỡi bảo kiếm bay mất. Chuôi kiếmnày là nàng từ trên người tên xui xẻo nào đó bị nàng nhốt vào trong Thần Ma ngục lấy được, hiện tại nàng vẫn còn trong trạng thái đùa giỡn thôi, nếu không mà đột nhiên lại làm cho Thất Tử lộ ra chân thân, chớ nói đạo phỉ giảo hoạt như Phó Vân Trường, người hơi có đầu óc cũng sẽ không cho rằng, một đệ tử nhập thất của phái Tuyền Cơ, có thể có được một con vật cưỡi có địa vị cao cấp như vậy.
Thẳng đến khi nàng biến mất ở chân trời rồi, Thanh nhi một mực trầmmặc không nói vẫn còn kinh ngạc nhìn về phía phương hướng Ninh Tiểu Nhàn bay đi. Phó Vân Trường đi đến phía sau nàng, nhẹ nhàng ôm eo nhỏ củanàng nói: “Làm sao vậy, oán hận ta để cho nàng ấy đoạt công tác củangươi? Lúc ấy thời gian cấp bách…”
Thanh nhi lắc đầu: “Chỉ là cảm thấy mặt nàng rất quen thuộc, nhưng mà không nhớ nổi đã gặp nàng ở nơi nào.”
Lúc này giặc cướp kia cười tiếp nói: “Người của Biệt viện Thiên Lamkhông biết vì sao lại đi qua Bình Xa châu, để cho chúng ta cướp. Điểmquan trọng là khá khó xơi, xem ra là một trưởng lão, còn thà chết chứkhông chịu khuất phục! Chúng ta thật vất vả mơi thu thập hắn, đây lànhẫn trữ vật của hắn.” Từ trong lồng ngực hắn móc ra một chiếc nhẫn khảm lục tùng thạch, đưa cho Phó Vân Trường.
Chương trước Chương tiếp
Loading...