Thông tin truyện

Mối Tình Đầu Khó Quên Của Bạo Quân Mất Trí Nhớ
Số sao
Đánh giá:
57
từ
555
lượt xem
Tên truyện: Mối tình đầu khó quên của bạo quân mất trí nhớ (Thất ức bạo quân đích bạch nguyệt quang).
Tác giả: Nhất Niệm Tịch Vụ.
Edit và beta: meomeoemlameo.
Thể loại: Original, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Xuyên sách, Hệ cứu rỗi chữa lành, Song khiết, Ngọt sủng, Nhẹ nhàng, Nữ phụ, Điền văn, Cung đình hầu tước, Hài hước, Mất trí nhớ, Nam chính chiếm hữu cao.
=================
Giới thiệu:
Vân Phiên Phiên xuyên vào tiểu thuyết, biến thành cô cung nữ mờ nhạt trong phông nền.
Hệ thống bắt cô chinh phục bạo quân, trở thành mối tình đầu khó quên của chàng ta.
Bạo quân Tiêu Trường Uyên tính tình độc ác nham hiểm, hung hãn, lạnh nhạt tàn nhẫn. Chàng ta thống nhất giang sơn, giết chóc bừa phứa, tiếng oán than của chúng dân dậy đất.
Hai người cùng rơi xuống vực sâu, Tiêu Trường Uyên vỡ đầu chảy máu, mất đi ký ức.
“…Cô gái, cô là ai?”
Trong nguyên tác, cả Tiêu Trường Uyên và cô cung nữ đều mất trí nhớ, hai người kết làm anh em, chung sống ba năm ở làng họ Giang, tình cảm nhạt nhòa như nước lặng. Vân Phiên Phiên quyết định nhóm một mồi lửa to vào dòng nước lặng ấy, làm nó cháy lên, sôi trào tình yêu.
Vân Phiên Phiên cắn đôi môi anh đào đỏ tươi ướt át, cặp mắt hạnh ngân ngấn nước, nũng nịu nói:
“Phu quân, thiếp là vợ chàng đây, chàng không nhận ra thiếp ư?”
Vị vua trẻ tuổi có gương mặt điển trai lạnh lùng, đôi môi mỏng mím chặt.
Cặp mắt đen đặc như mực nhìn cô đăm đăm hồi lâu, cuối cùng chàng ta gọi cô bằng chất giọng khàn khàn.
“…Nương tử.”
Vân Phiên Phiên sai bạo quân cấy cày làm ruộng nấu cơm giặt giũ, sống cuộc đời sung sướng thỏa mãn.
Mãi tới một đêm mưa nào đó, mọi chuyện bại lộ, mặt Vân Phiên Phiên trắng bệch: “Tôi xin lỗi, tôi gạt huynh đó, tôi không phải là vợ huynh…”
Tiêu Trường Uyên cắn lên đôi môi đỏ của cô, má ấp môi kề với cô. Mắt chàng tăm tối, giọng chàng khàn khàn.
“Nương tử, nếu đã gạt, thì phải gạt trẫm cho trót…”
Phiên Phiên của trẫm rất giỏi gian dối lường gạt, lừa lọc ỡm ờ.
Dù vậy, trẫm si mê những lúc nàng gian dối lường gạt.
“Tất cả những lời lừa lọc ỡm ờ của nàng, ở trong lòng trẫm, đều là lời ngon tiếng ngọt.”
Trái tim Tiêu Trường Uyên hoang vu vắng lặng như một vùng phế tích.
Nhưng Vân Phiên Phiên lại nhảy vũ điệu duyên dáng trên vùng phế tích ấy.
Khiến chàng đắm say mê mẩn, nhớ nhung khôn dứt.
“Nàng làm vực sâu sôi trào, khiến tình yêu bỏng cháy.”
===================
Editor có lời:
Tác giả: Nhất Niệm Tịch Vụ.
Edit và beta: meomeoemlameo.
Thể loại: Original, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Xuyên sách, Hệ cứu rỗi chữa lành, Song khiết, Ngọt sủng, Nhẹ nhàng, Nữ phụ, Điền văn, Cung đình hầu tước, Hài hước, Mất trí nhớ, Nam chính chiếm hữu cao.
=================
Giới thiệu:
Vân Phiên Phiên xuyên vào tiểu thuyết, biến thành cô cung nữ mờ nhạt trong phông nền.
Hệ thống bắt cô chinh phục bạo quân, trở thành mối tình đầu khó quên của chàng ta.
Bạo quân Tiêu Trường Uyên tính tình độc ác nham hiểm, hung hãn, lạnh nhạt tàn nhẫn. Chàng ta thống nhất giang sơn, giết chóc bừa phứa, tiếng oán than của chúng dân dậy đất.
Hai người cùng rơi xuống vực sâu, Tiêu Trường Uyên vỡ đầu chảy máu, mất đi ký ức.
“…Cô gái, cô là ai?”
Trong nguyên tác, cả Tiêu Trường Uyên và cô cung nữ đều mất trí nhớ, hai người kết làm anh em, chung sống ba năm ở làng họ Giang, tình cảm nhạt nhòa như nước lặng. Vân Phiên Phiên quyết định nhóm một mồi lửa to vào dòng nước lặng ấy, làm nó cháy lên, sôi trào tình yêu.
Vân Phiên Phiên cắn đôi môi anh đào đỏ tươi ướt át, cặp mắt hạnh ngân ngấn nước, nũng nịu nói:
“Phu quân, thiếp là vợ chàng đây, chàng không nhận ra thiếp ư?”
Vị vua trẻ tuổi có gương mặt điển trai lạnh lùng, đôi môi mỏng mím chặt.
Cặp mắt đen đặc như mực nhìn cô đăm đăm hồi lâu, cuối cùng chàng ta gọi cô bằng chất giọng khàn khàn.
“…Nương tử.”
Vân Phiên Phiên sai bạo quân cấy cày làm ruộng nấu cơm giặt giũ, sống cuộc đời sung sướng thỏa mãn.
Mãi tới một đêm mưa nào đó, mọi chuyện bại lộ, mặt Vân Phiên Phiên trắng bệch: “Tôi xin lỗi, tôi gạt huynh đó, tôi không phải là vợ huynh…”
Tiêu Trường Uyên cắn lên đôi môi đỏ của cô, má ấp môi kề với cô. Mắt chàng tăm tối, giọng chàng khàn khàn.
“Nương tử, nếu đã gạt, thì phải gạt trẫm cho trót…”
Phiên Phiên của trẫm rất giỏi gian dối lường gạt, lừa lọc ỡm ờ.
Dù vậy, trẫm si mê những lúc nàng gian dối lường gạt.
“Tất cả những lời lừa lọc ỡm ờ của nàng, ở trong lòng trẫm, đều là lời ngon tiếng ngọt.”
Trái tim Tiêu Trường Uyên hoang vu vắng lặng như một vùng phế tích.
Nhưng Vân Phiên Phiên lại nhảy vũ điệu duyên dáng trên vùng phế tích ấy.
Khiến chàng đắm say mê mẩn, nhớ nhung khôn dứt.
“Nàng làm vực sâu sôi trào, khiến tình yêu bỏng cháy.”
===================
Editor có lời:
- Mừng năm con Hổ, làm bộ điền văn anh săn thú em ở nhà ngủ zui zẻ nhẹ nhàng có cameo con hổ. Có tí máu chó, nhưng em kiểm nghiệm rồi, chấp nhận được, toàn máu chó ở cặp phụ, không sao đâu hahaha:)))
- Truyện có 6 ngoại truyện, nhưng em chỉ làm 4 ngoại truyện liên quan đến cặp chính thôi. 2 ngoại truyện về cặp phụ thì em không làm vì không liên quan .
- Truyện vẫn theo định hướng xàm quần nên các anh các chị đọc truyện với một trái tim cởi mở nhé. Thư giãn, thư giãn thôi.
- Editor phổi bò có tiếng, tuy vậy em chỉ chú thích điển tích, điển cố, slangs, references, còn lại không thêm thắt suy nghĩ bản thân. Nếu có gì sơ sót mong anh chị em góp ý để hoàn thiện. Còn góp ý xưng hô thì thôi.
- Chúc mọi người năm con Hổ vui vẻ hạnh phúc phát đạt khỏe mạnh!
Xem thêm
Thu gọn
Tác giả: Nhất Niệm Tịch Vụ
Trạng thái: Hoàn thành
Danh sách chương
- Chương 53: “Sở Nghị là ai?”
- Chương 54: “Hai người không thể làm vậy.”
- Chương 55: “Cút, ngươi làm ta cảm thấy ghê tởm!”
- Chương 56: “Thiếp đi cùng phu quân.”
- Chương 57: “…Phu quân nói vậy nghĩa là sao?”
- Chương 58: “Cô bướm nhỏ nào cơ?”
- Chương 59: “Phiên Phiên, nàng định đi đâu?”
- Chương 60: “Bởi, bởi vì thiếp muốn làm Hoàng Hậu.”
- Chương 61: “Đã được trẫm đồng ý chưa?”
- Chương 62: “Nỗi khổ tương tư của trẫm, ngươi đền thế nào đây?”
- Chương 63: “Không dám!”
- Chương 64: “Lấy cái chết để tôn ánh trăng lên.”
- Chương 65: “Phu quân, thiếp muốn lên lầu Đoạt Nguyệt ngắm trăng.”
- Chương 66: “Trẫm trả hắn lại cho nàng.”
- Chương 67: “Nương tử đừng buồn…”
- Chương 68: “Chi bằng ngươi chẩn đoán lại cẩn thận cho trẫm xem sao…”
- Chương 69: “Không, không có…”
- Chương 70: “Nương tử, hộp gấm này đựng thứ gì?”
- Chương 71: “Vân Phiên Phiên, nàng nói xem đấy là vì sao?”
- Chương 72: “Cô đã cứu ta sao?”
- Chương 73: “Thiếp tin.”
- Chương 74: “Trẫm không muốn làm kẻ cô đơn.”
- Chương 75: “Tại sao nàng ấy vẫn chưa tỉnh lại?”
- Chương 76: “Chỉ với cô thôi hả?”
- Chương 77: “Đừng!”
- Chương 78: “Hãy sống vì tôi.”
- Chương 79: “Ta tìm được cô rồi.”
- Chương 80: “Bởi vì huynh quá thô lỗ.”
- Chương 81: “Ta tên là Diệp Tố Hinh.”
- Chương 82: “Nàng gọi hắn là gì?”
- Chương 83: Kết cục (phần đầu)
- Chương 84: Kết cục (Phần giữa)
- Chương 85: Kết cục (Phần cuối)
- Chương 86: Ngoại truyện 1: Vua và Hoàng Hậu (phần 1)
- Chương 87: Ngoại truyện 2: Vua và Hoàng Hậu (phần 2)
- Chương 88: Ngoại truyện 3: Vua và Hoàng Hậu (phần 3: Quá khứ, hiện tại, tương lai)
- Chương 89: Ngoại truyện 4: Vua và Hoàng Hậu (phần cuối)
Thể loại truyện
- Ngôn Tình
- Nữ Cường
- Gia Đấu
- Cổ Đại
- Ngược
- Đô Thị
- Linh Dị
- Đoản Văn
- Khác
- Sủng
- Hài Hước
- Tiên Hiệp
- Huyền Huyễn
- Xuyên Không
- Đông Phương
- Phương Tây
- Đam Mỹ
- Cung Đấu
- Trọng Sinh
- Dị Giới
- Điền Văn
- Hệ Thống
- Dị Năng
- Mạt Thế
- Võng Du
- Thám Hiểm
- Khoa Huyễn
- Truyện Teen
- Nữ Phụ
- Quân Sự
- Lịch Sử
- Trinh Thám
- Kiếm Hiệp
- Quan Trường
- Xuyên Nhanh
- Bách Hợp
- Sắc
- Review sách
- Không có thông tin về thể loại
- Light Novel
- Việt Nam