Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Manh Phi Đãi Gả

Quyển 2 - Chương 53



Edit: Boringrain
Thọ yến hoàng hậu, đêm nay đã định trước sẽ có những thay đổi bất ngờ. Màlúc này đây, Tam vương đang đợi đến lúc tiến cung tham gia yến hội…
“Không ngờ kì nghệ của Ngũ hoàng đệ tiến bộ không ít nha, bản vương chịuthua.” Nam nhân trên dưới ba mươi tuổi, một thân cẩm bào tinh xảo màuhồng, vóc dáng cao cao, hơi gầy nhưng có vẻ tinh thần rất tốt. Khuôn mặt gầy, đôi mắt dài, hẹp, cái mũi cao cao, phía trên môi là hai hàng riamép, giọng nói thâm trầm hàm ý! Hắn chính là Đông Vương, tam hoàng tửTrữ Thiên Vinh.
“Cổ nhân nói, sai một bước sai cả ván cờ, tứhoàng huynh, người nói phải không?” Người vừa lên tiếng bộ dạng khoảnghai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, mái tóc đen dài như mây búi bằng kimquan màu tím, thắt lưng cùng màu kết hợp với cẩm bào hoa lệ mà thần bí,vạt áo phóng đãng mở rộng, lộ ra phần da thịt săn chắc màu lúa mì, đôimắt thâm thúy, rất có thần, tinh quang bắn ra bốn phía, bờ môi gợi cảm.Những thứ đó hợp lại trên người hắn, tạo ra một loại mê hoặc không gìcưỡng lại được! Hắn chính là Nam Vương Trữ Thiên Dung.
“Ha ha,bản vương không có sự kinh ngạc như Tam hoàng huynh, cũng không có thâm ý như Ngũ hoàng đệ. Mọi người cũng biết ta không thích trò chơi đánh cờlãng phí đầu óc này. Bây giờ bản vương đang nghĩ, trong bụng Vương phicủa ta có phải là tiểu thế tử hay không.” Bên dưới cái mũi cao thẳng làđôi môi hàm chứa ý cười, thân hình cao lớn, hơi quá khổ, mặc một bộ cẩm y màu đỏ. Chính là Tây Vương Trữ Thiên Hoằng.
“Ha ha… Tây vươngphi thụ thai mà không sinh ra thế tử, tây Vương gia của chúng ta lần này e là sẽ cưới thêm tám, mười thị thiếp nữa!” Đông Vương cười lớn tiếng!
“Bản vương biết sao được chứ, Tam hoàng huynh, người đã có tới hai vị thếtử, nhưng bản vương dưới gối chỉ có hai nữ nhi mà thôi, nếu không mausinh con trai, bản vương sợ là không dám ra ngoài nhìn mặt mọi ngườinữa!” Tây vương đầu óc đơn giản, lên tiếng cười to.
Đông vươngnhìn thoáng qua Tây vương, rồi lại nhìn sang Nam vương đang nằm nghiêngtrên nhuyễn tháp (một loại ghế nằm) nói: “Ngũ hoàng đệ cũng không cònnhỏ nữa, nhưng trong phủ cũng chỉ có hai vị trắc phi? Thế nào? Vẫn chưatìm được nữ nhân có thể làm chính phi của ngươi sao?”
Tây vươngtiện đà cũng vỗ lên vai Nam Vương một cái, đồng tình nói: “Ngũ hoàng đệđầu mãi chọn lựa đâu đâu, vi huynh rất không tán đồng!” Nữ nhân khôngphải chỉ vì hương hỏa thôi sao? (ý nói nữ nhân chỉ để sinh con nối dõi)
“Nhị vị hoàng huynh, đi thôi, thất hoàng đệ còn đang chờ ở cửa cung đó? Cũng không thể để đệ ấy chờ lâu quá được.” Nam Vương nhìn thoáng qua bàn cờ, phảng phất như không nghe thấy ý trêu chọc của hai vị hoàng huynh. Vềchuyện nữ nhân, vốn dĩ quan điểm đã bất đồng có tranh luận cũng vô ích!
“Ba vị vương gia, Lục hoàng tử đã đến bên ngoài, đang đợi các vị cùng vàocung diện thánh!” Một thái giám tiến lên hướng ba người bẩm báo!
“A?” Đông Vương nhếch cao mi.
“Lục hoàng đệ? Cũng tốt, khó có dịp hắn có tâm ý tốt như vậy, còn biết đợihoàng huynh cùng tiến cung, nói lại cho hắn, bảo hắn chờ chút, chúng talập tức ra liền. Vừa lúc thất hoàng đệ, bát hoàng đệ đã đợi ở cửa cung,ha ha, mấy huynh đệ chúng ta khó có dịp được gặp nhau như vậy!” Tâyvương cười như trước, thanh âm to lớn làm người khiếp sợ!
“Lụchoàng tử còn biết tự mình lại đây tiếp đón chúng ta, còn Thất hoàng tửphụng chỉ tiếp đãi lại đứng ở cửa cung đợi chúng ta tự đi vào.” Nói xong liền dẫn đầu đi ra ngoài!
Đông vương cùng Nam vương trao đổi một ánh mắt! Sau đó cũng lần lượt đi ra!
………………….
Thủy Băng Tuyền ở trong lòng Phong Cô Tình, nhìn chăm chú vào khuôn mặt hắn, thầm nghĩ, hắn sẽ hối hận vì đã chọc vào nàng… Phong Cô Tình mang theoThủy Băng Tuyền phi trong không trung với tốc độ nhanh đến quỷ dị, đếnmột cái ngõ nhỏ, hắn gõ cửa một ngôi nhà bình thường…
Cửa rất nhanh được mở ra, người mở cửa thấy Phong Cô Tình, liền cung kính gật đầu!
Đây là một ngôi nhà cực kỳ bình thường, đơn giản tự nhiên, nên không khiếncho nhiều người chú ý! Thủy Băng Tuyền quan sát một vòng xung quanh, xem ra đây là cứ điểm của Phong Cô Tình!
Phong Cô Tình trực tiếp mang Thủy Băng Tuyền vào một căn phòng, giải huyệt đạo trên người nàng!
“Đừng vọng tưởng có thể chạy được, nàng chạy không thoát đâu!” Rót một chéntrà, cầm lên đưa ra trước, Phong Cô Tình dùng ánh mắt quỷ dị nhìn nàng:“uống đi!”
Thủy Băng Tuyền thong thả cử động thân thể, cảm giácbị điểm huyệt thật không dễ chịu gì, hơn nữa đây là lần đầu tiên nàng bị xem như con mồi mang tới mang lui như vậy. Nàng thật muốn nhìn xem bọnhắn rốt cuộc muốn làm gì nàng?
“Phong Cô Tình, ta là kẻ có lòngdạ hẹp hòi, chắc ngươi cũng biết chứ?” Đêm nay hắn đã chọc phải nàng,nàng nhất định sẽ trả lại hắn cả vốn lẫn lãi!
“Vậy ư?” Đôi mi tàmị của Phong cô Tình hơi chớp động, nhưng rất nhanh liền bình thản lại!Cánh môi nhếch lên hình cung, thấy nàng không muốn tiếp nhận chén tràtrên tay, liền tiện tay đặt luôn xuống bàn.
Phong Co Tình chậmrãi đứng lên, bước đi ưu nhã, thong dong nhưng lại lộ ra tâm tình khôngtốt, tùng bước tiến tới Thủy Băng Tuyền. Khuôn mặt tuyệt mỹ lộ ra nụcười vô cùng mị hoặc nhưng nụ cười đó không hề hiện trong đáy mắt, đôimắt âm u hợp nhất với vẻ ngoài tuấn mỹ: “Nữ nhân đối với nam nhân đầutiên trong đời mình đều sẽ ghi nhớ khắc cốt ghi tâm, không biết nàng cónhư vậy không?” Nàng hận hắn, điểm này hắn hiểu rõ, nếu như đã thế, vậythì hắn sẽ để nàng hận triệt để…Chí ít có thể khiến nàng cả đời này sẽkhông thể quên hắn!
Thủy Băng Tuyền chớp đôi mắt phượng, thảnnhiên cười: “Ngươi cho rằng ngươi là nam nhân đầu tiên của ta sao?” Taylơ đãng để ở trước ngực, Thủy Băng Tuyền giương mắt nhìn sắc mặt quỷ dịcủa Phong Cô Tình.
Trong ánh mắt của Phong Cô Tình mất đi vẻ vôtình, chuyển thành khinh thường: “Ngươi sẽ cảm thấy được vinh hạnh” ngón tay thon dài nhẹ quấn mái tóc đen của nàng, ở sâu trong đáy mắt hiệnlên một tia cuồng dã, bộ dạng phong tình của nàng vô cùng hấp dẫn đốivới nam nhân!
Mọi biến hóa trong mắt Phong Cô Tình đều không lọtqua mắt Thủy Băng Tuyền, lòng chợt thấy lạnh lẽo! Lúc này nàng nhận raPhong Cô Tình sẽ không vì nàng nói như vậy mà bỏ qua cho nàng!
“Đừng quên, ta là nhiệm vụ của ngươi, ngươi không sợ cố chủ không vui sao?”Trong mắt hiện lên màng hơi nước, nàng vốn cũng không ngại màng ân áinày! Chỉ là…Lúc này đây nàng đang vô cùng tức giận, mặc kệ bọn họ là ai? Nàng đã nói qua, dám tính kế trên người nàng, nàng sẽ cho bọn chúng hối hận suốt đời! Mà Phong Cô Tình hiển nhiên cũng không hiểu rõ nàng! Bằng không lúc này hắn sẽ không khiếu khích nàng khi nàng đang cực độ phẫnnộ như vậy.
“Cố chủ? Nàng cho rằng ta sẽ sợ sao?” Phong Cô Tình thong thả tới gần…
Tốt! Thủy Băng Tuyền giận dữ cười, những kẻ này đều đáng chết…
Mềm yếu tiến vào lòng Phong Cô Tình, ngón tay thon dài nhẹ nhàng xoa lênkhuôn mặt hắn…Thanh âm nhàn nhạt khiêu khích: “Dáng vẻ ngươi cũng khôngtệ, coi như hôm nay ta bao ngươi đi! Ngươi muốn chơi đùa thế nào đây?”Phong Cô Tình, là ngươi tự tìm đến! Trong mắt Thủy Băng Tuyền hiện lênnụ cười quyến rũ, đôi môi như cánh đào đỏ mọng mê hoặc lòng người…
Phong Cô Tình nhìn cử động của Thủy Băng tuyền, ánh mắt thâm sâu khẽ động,hắn cũng biết, nàng thâm hiểm! Nhưng mà bây giờ nàng đang làm gì chứ? Nữ tử bình thường gặp phải chuyện như vậy, tất cả đều là run sợ hét toánglên?
Cảm nhận được sự khiêu khích của nàng, trong lòng Phong CôTình tràn ngập lửa giận. Hành động của nàng thành thục lão luyện nhưvậy, rõ ràng của người đã từng trãi qua mới có thể làm được! Hắn khôngtin một tiểu thư trong trắng tài năng lại có những cử chỉ phóng đãng như vậy? Nàng bản chất cũng chỉ là một dâm phụ?
Nghĩ đến đây, Phong Cô Tình bỗng thấy đau xót, nữ nhân chính là những kẻ gây họa…
Như vậy hắn cũng không cần xem nàng như người đặc biệt nữa, nữ tử trong thiên hạ tất cả đều như nhau!
Dùng sức ném Thủy Băng Tuyền lên giường…Thân thể theo đó đè lên người nàng.
“Thì ra ngươi cũng chỉ là một kẻ tàn hoa bại liễu!” Bàn tay nắm chặt lấy cổtay nàng, lửa giận ngập trời khiến hắn không thể khống chế được lực đạocủa mình, chỗ cổ tay bị nắm lập tức hiện lên một vết bầm dọa người. Nghĩ đến từng có nam nhân chạm qua nàng, mỗi tế bào trên thân thể hắn đềutrở nên điên cuồng…
Thủy Băng Tuyền mặt không biến sắc, khiêukhích nhìn nam nhân trên người mình, dường như đau đớn nơi cổ tay khônghề tồn tại: “Thế nào? Bây giờ mới phát hiện ra sao? Muốn làm người đànông đầu tiên của ta hả? Ngươi đợi đầu thai vào kiếp sau đi!”
“Xoạt!” một tiếng, Phong Cô Tình đáp lại bằng cách xé rách y phục trên ngườinàng, một mảnh phong tình ẩn hiện ra ngoài, Thủy Băng Tuyền khẽ độngtay, thanh đoản kiếm nhanh chóng trượt ra khỏi ống tay áo, tiện tay đặtchỗ cái gối bên cạnh…Nàng không nghĩ tới kẻ đầu tiên chết dưới thanhđoản kiếm này lại là Phong Cô Tình!
Theo quần áo bị xé rách, cảnh xuân trước ngực dường như bị kinh sợ mà giật nảy lên, để lộ ra hai hạtchâu đỏ hồng trên đôi gò trắng nõn.
Nhìn cảnh xuân trước mắt, sâu trong ánh mắt đen tối của Phong Cô Tình xẹt ra một tia lửa đỏ, bàn taytrắng nõn di động trên bầu ngực của nàng, sắc mặt đẹp đến quỷ dị, thanhâm không kiềm chế khinh bỉ: “Thân thể ngươi đã có bao nhiêu nam nhânchạm qua?”
Thủy Băng Tuyền đứng dậy, tay nắm lấy chỗ y phục bịxé, làm bộ như tiếp tục cởi ra, cười quyến rũ rồi dùng ánh mắt di chuyển khắp người Phong Cô Tình, lời nói hàm chứa khinh miệt: “Nếu không phảitới vì một hồi nam hoan nữ ái, thì ta cũng không chú ý! Ngươi muốn haylà không muốn?”
“Ngươi…tiện nhân” thành công làm cho Phong CôTình tức giận, Thủy Băng Tuyền biểu hiện ra bộ dạng giống như suy đoántrong lòng hắn!
Thất vọng trong lòng khiến một tia lý trí saucùng cũng bị lửa giận thiêu sạch… Lúc này đây hắn trở thành một Phong Cô Tình vững tâm như thiết, lạnh như băng!
Hắn hung hăng hôn lênmôi nàng, không có chút trìu mến cùng ôn nhu nào cả, chỉ là thô bạo cốtcho bản thân hả giận… Hắn đối đãi với nàng không khác gì với kỹ nữ!
Thủy Băng Tuyền thu lại sát khí trong mắt, đôi tay bị hắn nắm tới sưng đỏ vô cùng phối hợp ôm lấy đầu hắn, đôi môi đỏ mọng mở ra, dụ dỗ hắn tiếnvào…
Phong Cô Tình vốn thô bạo lại bị nàng dẫn dắt, thành công khơi lên ngọn lửa dục vọng của nam nhân…
Không biết từ lúc nào, hai tay hắn đã xoa lên khắp thân thể nàng, miệng hắncũng thô bạo thâm nhập miệng nàng, tia thanh tỉnh trong mắt cũng dần bịthay thế bởi ánh mắt cuồng dã!
Thủy Băng Tuyền lạnh lùng cườitrong lòng, liếc mắt nhìn xuống! Tay trái từ từ mò mẫm thanh đoản kiếm,trong nháy mắt, mắt phượng trợn tròn, phát ra tia ngoan lệ cùng kiênquyết, không để Phong Cô Tình kịp phát hiện ra chút dị thường, thanhđoản kiếm trong tay đã không chút do dự đâm vào ngực trái của hắn…
Chương trước Chương tiếp
Loading...