Thông tin truyện

Hôn Nhân Mạnh Mẽ: Sếp Tha Cho Tôi Đi
Số sao
Đánh giá:
215
từ
629
lượt xem
Thể loại: Quân nhân, hài, đô thị
Converter: ngocquynh520
Editor: rosely, Băng Châu, Gothickat, minhminh0607, Diễm Diễm
Giới thiệu:
Trên thế giới điều xui xẻo nhất là cái gì?
Làm tú bà, lại bị bạn trai cho đội mũ xanh? NO!
Khốn kiếp, lúc mới gặp bà đây, sao hắn không chê đi?
Đi uống rượu, bị người ta bỏ thuốc, ngớ ngẩn qua đêm với đàn ông? NO!
Đó là anh chàng đẹp trai lại còn thật dũng mãnh nữa chứ, không thiệt thòi, thế mà con mẹ nó lại quá đau? Cầm thú!
Nhưng là ———
Ai có thể nói cho cô, hai trăm đồng trên đầu giường là sao hả? Cho dù đó có là chủ tịch Mao đẹp trai đi nữa thì Mạnh Phục Linh vẫn không thể nhịn mà xổ ra một câu chửi tục.
“Con mẹ nó!"
————
Nếu sớm biết rằng anh là quân khu trưởng quyền cao chức trọng, quân hàm trung tướng, là đại gia quyền thế nhất thủ đô, cô làm sao dám ở văn phòng trong quân khu cho anh một đấm chứ. Nếu sớm biết rằng là như thế này, cho dù bị làm nhục, bị chửi, bị đánh thì vẫn nhịn là chính.
Nhưng ai biết được.
Đường đường là quân khu trưởng, ngủ một đêm trả có hai trăm là sao?
—————
Anh cũng là người giàu có ba đời, có tiếng cũng có miếng
Một mặt, anh dựa vào năng lực của chính bản thân trở thành nhân vật số một trong quân khu, là bộ đội đặc chủng trong thần thoại.
Một mặt, anh là người điều hành phía sau của tập đoàn xuyên quốc gia, một tay làm mưa làm gió trên thương trường.
Nhưng, gặp phải cô hũ nữ từng trải vô lương tâm mà mình dùng hai trăm đồng để qua đêm, anh cũng là bó tay không biện pháp.
“Anh có thể cho tôi biết, đường đường là quân khu trưởng của nước Trung Hoa, là sĩ quan cao cấp, tại sao ngủ với bản tiểu thư một đêm lại trả có hai trăm đồng hả?”
Người đàn ông có gương mặt anh tuấn tối sầm: “Lúc đó tiền mặt mang theo trên người chỉ có bấy nhiêu”.
“Vậy sao không để séc lại?”
“Không mang theo”
“…”
“Sao mà hỏi nhiều thế? Sớm biết vậy cả hai trăm cũng không cho, đánh cho ngất đi, ai cũng không biết là ai.”
Đồng Trác Khiêm, anh có biết xấu hổ không, thật tiếc cho anh có một cái tên văn nhã như vậy”
“Em không phải là tiểu thư sao?”
“Là má mì”
“Làm má mì á?”
“Cứ cho là vậy đi”
“Đường đường là con gái của trưởng ban hậu cần, lại đi làm má mì, trưởng phòng Mạnh không cho em cơm ăn à ?”
“Đó là kiêm nhiệm”
‘’…..”
Một buổi sáng ngoài ý muốn, người lớn hai nhà bức hôn, một vài lời làm sao có thể giải thích rõ ràng.
Nói tóm lại, đây là câu chuyện về một người đàn ông anh tuấn cao ngạo, tính tình khó chịu cùng một người phụ nữ không có bút mực nào tả được.
Converter: ngocquynh520
Editor: rosely, Băng Châu, Gothickat, minhminh0607, Diễm Diễm
Giới thiệu:
Trên thế giới điều xui xẻo nhất là cái gì?
Làm tú bà, lại bị bạn trai cho đội mũ xanh? NO!
Khốn kiếp, lúc mới gặp bà đây, sao hắn không chê đi?
Đi uống rượu, bị người ta bỏ thuốc, ngớ ngẩn qua đêm với đàn ông? NO!
Đó là anh chàng đẹp trai lại còn thật dũng mãnh nữa chứ, không thiệt thòi, thế mà con mẹ nó lại quá đau? Cầm thú!
Nhưng là ———
Ai có thể nói cho cô, hai trăm đồng trên đầu giường là sao hả? Cho dù đó có là chủ tịch Mao đẹp trai đi nữa thì Mạnh Phục Linh vẫn không thể nhịn mà xổ ra một câu chửi tục.
“Con mẹ nó!"
————
Nếu sớm biết rằng anh là quân khu trưởng quyền cao chức trọng, quân hàm trung tướng, là đại gia quyền thế nhất thủ đô, cô làm sao dám ở văn phòng trong quân khu cho anh một đấm chứ. Nếu sớm biết rằng là như thế này, cho dù bị làm nhục, bị chửi, bị đánh thì vẫn nhịn là chính.
Nhưng ai biết được.
Đường đường là quân khu trưởng, ngủ một đêm trả có hai trăm là sao?
—————
Anh cũng là người giàu có ba đời, có tiếng cũng có miếng
Một mặt, anh dựa vào năng lực của chính bản thân trở thành nhân vật số một trong quân khu, là bộ đội đặc chủng trong thần thoại.
Một mặt, anh là người điều hành phía sau của tập đoàn xuyên quốc gia, một tay làm mưa làm gió trên thương trường.
Nhưng, gặp phải cô hũ nữ từng trải vô lương tâm mà mình dùng hai trăm đồng để qua đêm, anh cũng là bó tay không biện pháp.
“Anh có thể cho tôi biết, đường đường là quân khu trưởng của nước Trung Hoa, là sĩ quan cao cấp, tại sao ngủ với bản tiểu thư một đêm lại trả có hai trăm đồng hả?”
Người đàn ông có gương mặt anh tuấn tối sầm: “Lúc đó tiền mặt mang theo trên người chỉ có bấy nhiêu”.
“Vậy sao không để séc lại?”
“Không mang theo”
“…”
“Sao mà hỏi nhiều thế? Sớm biết vậy cả hai trăm cũng không cho, đánh cho ngất đi, ai cũng không biết là ai.”
Đồng Trác Khiêm, anh có biết xấu hổ không, thật tiếc cho anh có một cái tên văn nhã như vậy”
“Em không phải là tiểu thư sao?”
“Là má mì”
“Làm má mì á?”
“Cứ cho là vậy đi”
“Đường đường là con gái của trưởng ban hậu cần, lại đi làm má mì, trưởng phòng Mạnh không cho em cơm ăn à ?”
“Đó là kiêm nhiệm”
‘’…..”
Một buổi sáng ngoài ý muốn, người lớn hai nhà bức hôn, một vài lời làm sao có thể giải thích rõ ràng.
Nói tóm lại, đây là câu chuyện về một người đàn ông anh tuấn cao ngạo, tính tình khó chịu cùng một người phụ nữ không có bút mực nào tả được.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
- Chương 102: Lời cầu nguyện không muốn tin tưởng
- Chương 103: Dám đem ra hù doạ chị sao?
- Chương 104: Cậu là người lính đủ tư cách
- Chương 105: Đã rất chậm rồi
- Chương 106: Hoang vu vô tận
- Chương 107: Trác Khiêm, em rất khổ sở
- Chương 108: Anh sẽ cho em hạnh phúc
- Chương 109: Phải trả lại toàn bộ
- Chương 110: Mũi tên đã bắn đi không thể quay đầu lại
- Chương 111: Giết gà dọa khỉ
- Chương 112: Hoa Chân “trang phục rực rỡ” xuất hiện
- Chương 113: Đây là đang quậy sao?
- Chương 114: Tôi tên là Hướng Oản
- Chương 115: Bảo bối yêu thích không thể buông tay
- Chương 116: Giải độc
- Chương 117: Rốt cuộc cũng lấy được vi khuẩn
- Chương 118: Ngục tù kỷ niệm
- Chương 119: Kiếp này đã là người khác
- Chương 120: Đây là vị hôn thê của tôi
- Chương 121: Trường An, em có nguyện ý hay không?
- Chương 122: Trường An, em có nguyện ý hay không? (2)
- Chương 123: Cô thật sự quá mệt mỏi
- Chương 124: Em được hưởng chút ánh sáng của anh
- Chương 125: Anh nói tôi là con nhóc vô dụng ?
- Chương 126: Đây mới là cường hào
- Chương 127: Kim Gia kỳ lạ
- Chương 128: Tử vong
- Chương 129: Năm năm sau
- Chương 130: Ai nói tôi xấu xí
- Chương 131: Cô ấy sẽ không chết
- Chương 132: Gặp nhau
- Chương 133: Người phụ nữ không tim không phổi
- Chương 134: Đính hôn, chưa kết hôn
- Chương 135: Đồng Trác Khiêm tìm tới
- Chương 136: Anh cho rằng em đã chết
- Chương 137: Mạnh thiếu gia mất tích
- Chương 138: Tỏ tình làm bạn là say tình trường
- Chương 139: Năm tháng đã qua lâu như vậy
- Chương 140: Để cho bọn họ đến được nhưng không đi được
- Chương 141: Tôi ở thủ đô nghênh đón bà trở về
- Chương 142: Tự mình gạt mình
- Chương 143: Thật sự đi sao?
- Chương 144: Có quan hệ như thế nào với tôi
- Chương 145: Ông ta không quan tâm
- Chương 147: Tôi là mẹ ruột của Mạnh Phục Linh
- Chương 148: Đại kết cục 1
- Chương 149: Đại kết cục 2
- Chương 150: Đại kết cục 3
- Chương 151: Đại kết cục 4
- Chương 152: Đại kết cục 5
Thể loại truyện
- Ngôn Tình
- Nữ Cường
- Gia Đấu
- Cổ Đại
- Ngược
- Đô Thị
- Linh Dị
- Đoản Văn
- Khác
- Sủng
- Hài Hước
- Tiên Hiệp
- Huyền Huyễn
- Xuyên Không
- Đông Phương
- Phương Tây
- Đam Mỹ
- Cung Đấu
- Trọng Sinh
- Dị Giới
- Điền Văn
- Hệ Thống
- Dị Năng
- Mạt Thế
- Võng Du
- Thám Hiểm
- Khoa Huyễn
- Truyện Teen
- Nữ Phụ
- Quân Sự
- Lịch Sử
- Trinh Thám
- Kiếm Hiệp
- Quan Trường
- Xuyên Nhanh
- Bách Hợp
- Sắc
- Review sách
- Không có thông tin về thể loại
- Light Novel
- Việt Nam