Đích Trưởng Nữ
Chương 6: Bị hãm hại 6
Edit: Li Chun
“Ngươi cảm thấy sao?” Triệu Khả Nhân cười thập phần sáng lạn. “Hiện tại ngươisẽ không còn cảm thấy ta thật lòng muốn thân cận cùng ngươi đi? Ta nóicho ngươi biết! Ta thân cận với ngươi, bất quá chỉ vì có thể tìm cơ hộitốt đả kích ngươi mà thôi. Ngươi bị ta hãm hại nhiều lần như vậy, cũngkhông hiểu ra, biết trách ai đây?”
“Ngươi,.. những việc trướckia?” Triệu Khả Nhiên nhớ tới không ít lần bản thân bị trách tội oanuổng, liên tưởng đến phản ứng của Triệu Khả Nhân, không khỏi tự giễu:“Ha ha ha, xem ra, ngươi nói không sai, ta, ta, bởi vì ngu ngốc, nên mới có kết cục ngày hôm nay.”
“Đúng vậy!” Triệu Khả Nhân hồn nhiênvô tội nhìn về phía Triệu Khả Nhiên. “Cho nên, tỷ tỷ, ngươi có kết cụcngày hôm nay, căn bản chính là ngươi ngu ngốc mà thôi! Còn có, ta lạinói cho ngươi nghe một việc. Kỳ thực, Thế tử, nga, không, hẳn là kêu Khê Nhiễm, người hắn thích là ta, hắn cho tới bây giờ chưa bao giờ thíchngươi. Ngươi không phát hiện ra sao, mỗi lần ngươi cùng Khê Nhiễm gặpmặt, ta đều ở đấy. Bình thường, sở dĩ hắn hẹn ngươi đi ra ngoài, bất quá là vì muốn gặp ta mà thôi. Hắn nói với ta, ta mới là người cả đời hắnyêu nhất, thú ngươi, chẳng qua là vì hai nhà chỉ phúc vi hôn từ nhỏ màthôi. Hắn còn hứa hẹn với ta, chờ hắn thú ngươi xong, sẽ hướng phụ thầncầu hôn ta làm bình thê. Nhưng sao ta chịu được ngươi ngồi trên cao hơnta một cái đầu? Chỉ cần ngươi chết, ta sẽ trở thành chính thê của KhêNhiễm! Kỳ thực ta đã sớm đoán được nếu ngươi gặp chuyện không may, chasẽ để ta gả thay. Bởi vì ta rất hiểu tính cha, hắn tuyệt đối sẽ khôngbuông tha cơ hội kết thân cùng hầu phủ. Cho nên, ngươi tuyệt đối khôngthể sống trên đời này. Chỉ khi ngươi đã chết, ta mới có thể đạt đượchạnh phúc, ta mới có thể trở thành trưởng nữ, mới có thể trở thành Trung Nghĩa hầu phủ Thế tử phi.”
Triệu Khả Nhân lời nói tựa như mộtthanh chủy thủ sắc bén, thẳng tắp đả kích trái tim nàng, người nàng từng cho rằng là phu quân, thế nhưng luôn luôn cùng muội muội có gian tình,bản thân còn như một đứa ngu ngốc, vì hai người tạo ra không ít cơ hội.Bản thân luôn cung kính gọi hắn là Thế tử, muội muội đã thân thiết gọihắn là Khê Nhiễm.
Triệu Khả Nhiên chỉ cảm thấy đau đớn trong lòng, một ngụm máu đỏ tươi, trong miệng của nàng phun ra.
“Như thế nào, như vậy liền không chịu nổi! Tỷ tỷ, ngươi thật đúng là vô dụng a!” Triệu Khả Nhân cười càng thêm thân thiết. “Tỷ tỷ, nếu thông minhlên một chút thì sẽ không có ngày hôm nay rồi. Ngươi xem, ngươi khôngchỉ nhìn sai về ta, còn nhìn sai về nha hoàn bên người ngươi đâu! Ngươibiết không? Kỳ thực Linh Nhi là người của ta từ lâu rồi, ta hứa hẹn vớinàng, chờ tương lai ta thành Thế tử phi, sẽ nâng nàng lên làm thiếp.Chính là một câu hứa hẹn đơn giản như vậy, có thể khiến cho nàng phảnbội ngươi. Ngươi nói xem, ngươi làm người có phải quá thất bại haykhông? Bất quá, tỷ tỷ, ngươi yên tâm, muội muội ta so với ngươi thôngminh hơn nhiều, ta tuyệt đối sẽ không nuôi dưỡng một con chó sói bênngười như vậy, rất nhanh, ta sẽ đưa nàng đến bên cạnh tỷ tỷ, giúp nànghướng tỷ tỷ nhận lỗi. Tỷ tỷ, trên đường xuống hoàng tuyền ngươi tuyệtđối sẽ không cô đơn.”
Tựa hồ không chịu nổi những đả kích liêntiếp này, hoặc có thể cũng bởi vì độc phát, Triệu Khả Nhiên ý thức dầndần tan rã, chỉ cảm thấy càng ngày càng lạnh, thân thể càng ngày càngnhẹ, bên tai, tựa hồ còn nghe thấy thanh âm của Triệu Khả Nhân, nhưngcũng không nghe rõ nàng đang nói gì.
Hồi tưởng lại bản thân khicòn sống, Triệu Khả Nhiên chỉ cảm thấy mình thật giống đồ ngu. Từ nhỏđến lớn, cái gì nàng cũng tặng cho muội muội. Cha mẹ đã giáo dục từ nhỏ, bởi vì thân thể muội muội không tốt, cho nên, nàng không được tranhgiành với muội muội. Thậm chí, cha mẹ yêu thương muội muội, đối với bảnthân xem nhẹ, nàng đều cảm thấy đó là điều đương nhiên. Nhưng không nghĩ đến, cuối cùng, đem nàng kéo xuống bờ vực cái chết, lại là muội muộiyêu thương nhất của nàng. Ở thời khắc cuối cùng, muội muội hãm hại, chamẹ khoanh tay đứng nhìn, thậm chí nha hoàn bên người cũng phản bội. Chỉcó Tôn di nương cùng thứ xuất đệ đệ Triệu Khả Phong vì nàng cầu tình.Tuy rằng không biết vì sao bọn họ đối tốt với mình như vậy, nhưng nàngcũng thấy rất cảm động.
Xem ra, bản thân cả đời như bị mù a! Ngay cả ai đối với mình tốt đều không thấy rõ, thật sự là ngu xuẩn mà!
Nếu có thể trở lại một lần nữa, nàng tuyệt đối, tuyệt đối…
“Ngươi cảm thấy sao?” Triệu Khả Nhân cười thập phần sáng lạn. “Hiện tại ngươisẽ không còn cảm thấy ta thật lòng muốn thân cận cùng ngươi đi? Ta nóicho ngươi biết! Ta thân cận với ngươi, bất quá chỉ vì có thể tìm cơ hộitốt đả kích ngươi mà thôi. Ngươi bị ta hãm hại nhiều lần như vậy, cũngkhông hiểu ra, biết trách ai đây?”
“Ngươi,.. những việc trướckia?” Triệu Khả Nhiên nhớ tới không ít lần bản thân bị trách tội oanuổng, liên tưởng đến phản ứng của Triệu Khả Nhân, không khỏi tự giễu:“Ha ha ha, xem ra, ngươi nói không sai, ta, ta, bởi vì ngu ngốc, nên mới có kết cục ngày hôm nay.”
“Đúng vậy!” Triệu Khả Nhân hồn nhiênvô tội nhìn về phía Triệu Khả Nhiên. “Cho nên, tỷ tỷ, ngươi có kết cụcngày hôm nay, căn bản chính là ngươi ngu ngốc mà thôi! Còn có, ta lạinói cho ngươi nghe một việc. Kỳ thực, Thế tử, nga, không, hẳn là kêu Khê Nhiễm, người hắn thích là ta, hắn cho tới bây giờ chưa bao giờ thíchngươi. Ngươi không phát hiện ra sao, mỗi lần ngươi cùng Khê Nhiễm gặpmặt, ta đều ở đấy. Bình thường, sở dĩ hắn hẹn ngươi đi ra ngoài, bất quá là vì muốn gặp ta mà thôi. Hắn nói với ta, ta mới là người cả đời hắnyêu nhất, thú ngươi, chẳng qua là vì hai nhà chỉ phúc vi hôn từ nhỏ màthôi. Hắn còn hứa hẹn với ta, chờ hắn thú ngươi xong, sẽ hướng phụ thầncầu hôn ta làm bình thê. Nhưng sao ta chịu được ngươi ngồi trên cao hơnta một cái đầu? Chỉ cần ngươi chết, ta sẽ trở thành chính thê của KhêNhiễm! Kỳ thực ta đã sớm đoán được nếu ngươi gặp chuyện không may, chasẽ để ta gả thay. Bởi vì ta rất hiểu tính cha, hắn tuyệt đối sẽ khôngbuông tha cơ hội kết thân cùng hầu phủ. Cho nên, ngươi tuyệt đối khôngthể sống trên đời này. Chỉ khi ngươi đã chết, ta mới có thể đạt đượchạnh phúc, ta mới có thể trở thành trưởng nữ, mới có thể trở thành Trung Nghĩa hầu phủ Thế tử phi.”
Triệu Khả Nhân lời nói tựa như mộtthanh chủy thủ sắc bén, thẳng tắp đả kích trái tim nàng, người nàng từng cho rằng là phu quân, thế nhưng luôn luôn cùng muội muội có gian tình,bản thân còn như một đứa ngu ngốc, vì hai người tạo ra không ít cơ hội.Bản thân luôn cung kính gọi hắn là Thế tử, muội muội đã thân thiết gọihắn là Khê Nhiễm.
Triệu Khả Nhiên chỉ cảm thấy đau đớn trong lòng, một ngụm máu đỏ tươi, trong miệng của nàng phun ra.
“Như thế nào, như vậy liền không chịu nổi! Tỷ tỷ, ngươi thật đúng là vô dụng a!” Triệu Khả Nhân cười càng thêm thân thiết. “Tỷ tỷ, nếu thông minhlên một chút thì sẽ không có ngày hôm nay rồi. Ngươi xem, ngươi khôngchỉ nhìn sai về ta, còn nhìn sai về nha hoàn bên người ngươi đâu! Ngươibiết không? Kỳ thực Linh Nhi là người của ta từ lâu rồi, ta hứa hẹn vớinàng, chờ tương lai ta thành Thế tử phi, sẽ nâng nàng lên làm thiếp.Chính là một câu hứa hẹn đơn giản như vậy, có thể khiến cho nàng phảnbội ngươi. Ngươi nói xem, ngươi làm người có phải quá thất bại haykhông? Bất quá, tỷ tỷ, ngươi yên tâm, muội muội ta so với ngươi thôngminh hơn nhiều, ta tuyệt đối sẽ không nuôi dưỡng một con chó sói bênngười như vậy, rất nhanh, ta sẽ đưa nàng đến bên cạnh tỷ tỷ, giúp nànghướng tỷ tỷ nhận lỗi. Tỷ tỷ, trên đường xuống hoàng tuyền ngươi tuyệtđối sẽ không cô đơn.”
Tựa hồ không chịu nổi những đả kích liêntiếp này, hoặc có thể cũng bởi vì độc phát, Triệu Khả Nhiên ý thức dầndần tan rã, chỉ cảm thấy càng ngày càng lạnh, thân thể càng ngày càngnhẹ, bên tai, tựa hồ còn nghe thấy thanh âm của Triệu Khả Nhân, nhưngcũng không nghe rõ nàng đang nói gì.
Hồi tưởng lại bản thân khicòn sống, Triệu Khả Nhiên chỉ cảm thấy mình thật giống đồ ngu. Từ nhỏđến lớn, cái gì nàng cũng tặng cho muội muội. Cha mẹ đã giáo dục từ nhỏ, bởi vì thân thể muội muội không tốt, cho nên, nàng không được tranhgiành với muội muội. Thậm chí, cha mẹ yêu thương muội muội, đối với bảnthân xem nhẹ, nàng đều cảm thấy đó là điều đương nhiên. Nhưng không nghĩ đến, cuối cùng, đem nàng kéo xuống bờ vực cái chết, lại là muội muộiyêu thương nhất của nàng. Ở thời khắc cuối cùng, muội muội hãm hại, chamẹ khoanh tay đứng nhìn, thậm chí nha hoàn bên người cũng phản bội. Chỉcó Tôn di nương cùng thứ xuất đệ đệ Triệu Khả Phong vì nàng cầu tình.Tuy rằng không biết vì sao bọn họ đối tốt với mình như vậy, nhưng nàngcũng thấy rất cảm động.
Xem ra, bản thân cả đời như bị mù a! Ngay cả ai đối với mình tốt đều không thấy rõ, thật sự là ngu xuẩn mà!
Nếu có thể trở lại một lần nữa, nàng tuyệt đối, tuyệt đối…