Đan Phù Chí Tôn
Chương 22: Diều hâu bắt hổ
<!---->Thần niệm của Bắc Thần vừa động, một đạo Hỏa Đạn Phù, một đạo Hàn Băng Phù cùng bay ra, hóa thành hỏa đạn thật lớn cùng hơn mườiđạo hàn băng. Toàn bộ đều công kích đến phía trước của Miếu Hoàng. Cùnglúc đó, Lục Ngân Đao trong tay trái chém thẳng vào, nhắm ngay vào mặtcủa Miếu Hoàng.
Miếu Hoàng hơi hơi sửng sốt, giống như thật không ngờ Bắc Thần sẽ chủđộng công kích. Đồng thời ba đạo công kích đến trước người, Miếu Hoàngkhông thể không cẩn thận ứng đối. Đặc biệt là đạo Hỏa Đạn Phù đặc chếkia, có thể so sánh với một kích toàn lực của tầng chín đỉnh phong, đủđể tạo thành thương tổn cho Miếu Hoàng. Miếu Hoàng tuy rằng tu thànhpháp thuật, mượn dùng huyền khí thứ phẩm có thể phát huy ra một kíchtoàn lực của Cố Nguyên tầng một. Nhưng hắn dù sao vẫn là tu vi Hóa Huyết tầng chín, mặc kệ là thân thể hay thần hồn cũng không thể so sánh vớitu sĩ Cố Nguyên kì chân chính.
Điện Kiếm Miếu Hoàng, trước tiên bị Bắc Thần bức ra con bài chưa lật.Đối mặt với cuồng oanh lạm tạc của Bắc Thần, hắn không thể không rút ra pháp kiếm huyền khí, hơn nữa còn thúc giục pháp thuật kiếm đạo của ĐạoChân Tông “Đạo Chân Thất Thức”.
Một chiêu quét ngang ngàn quân, sau khi chém hết hỏa đạn cùng hàn băng,Miếu Hoàng lập tức ra một kiếm tiếp được Lục Ngân Đao của Bắc Thần. Khikiếm đao tiếp xúc, đều chịu một lực mạnh, hai người đều bị phản chấn lui về phía sau mấy bước.
Vẻ mặt Miếu Hoàng khẽ biến, trên mặt hơi hơi ngạc nhiên!
Nhưng vào lúc này, Bắc Thần cũng không để ý đên khí huyết trong cơ thểchấn động, cuồng thế thúc giục linh lực, phát động ra sóng công kích thứ hai.
Hai chân của Bắc Thần vừa động, trên mặt đất đột nhiên rung chuyển, thân mình giống như đạn pháo, phóng ra ngoài. Đồng thời Lục Ngân Đao chémra, Bắc Thần lần thứ hai thúc giục Hỏa Đạn Phù, lần này là hai đạo HỏaĐạn Phù đặc chế.
Khí tức nóng rực, da mặt của Miếu Hoàng bị đốt đến phát đau. Trong lòngtrở nên hung ác, trong đan điền linh lực điên cuồng chuyển động. Sau đóthúc giục kiếm pháp ra tay lần nữa, một chiêu khai thiên tích địa, chémthẳng xuống.
Một kiếm, bổ ra hai đạo hỏa đạn, trừ khử đi chín phần uy lực của Hỏa Đạn Phù. Đồng thời, thân thể Miếu Hoàng run lên, tông phục bị thiêu hủy một mảng lớn. Hai đạo hỏa đạn từ giữa bổ ra sau, nghênh đón Miếu Hoàng. Bắc Thần không hề tạm hoãn chiến đấu, mà là dùng tốc độ cao nhất công kíchđến Bắc Thần. Đồng dạng là cậy mạnh thúc giục Lục Ngân Đao, đừng nói làpháp thuật, ngay cả đao quyết cơ bản cũng không có.
Nhưng chỉ có công kích dã man như vậy mới khiến cho sắc mặt âm trầm củaMiếu Hoàng càng thêm đáng sợ. Trong mắt mũi nhọn lạnh băng chợt lóe,linh lực trong cơ thể lại thúc giục. Điện Kiếm Miếu Hoàng lấy ra kiếmpháp bổn sự của hắn. Trong nháy mắt đến kiếm thứ hai, đồng thời ngăncách được Lục Ngân Đao, một kiếm lại đánh lên cánh tay phải của BắcThần, tạo thành một lỗ hổng.
May mà trên người Bắc Thần có một tầng Thổ Cương Phù hộ thể. Bằng khônglần này, sợ là không dễ chịu như thế. Miếu Hoàng sau khi đón đỡ một đaocủa Bắc Thần, tay trái cũng chấn động vô cùng lợi hại, pháp kiếm cũng bị rung động.
Lần này đao kiếm giao kích, Bắc Thần cũng không bị đẩy lui. Nhưng trongmắt hắn thấy lóe lên một tia bạo khí, theo quán tính, một đầu đánh đếntrước ngực của Miếu Hoàng.
Chỉ vào lần này, nội tạng của Miếu Hoàng chấn động, ngực bị đè nén một trận, khóe miệng thấy máu, bị thương nhẹ rồi.
Chính bản thân Bắc Thần cũng không chịu nổi, tuy rằng hắn có Thổ CươngPhù hộ thể, nhưng dùng đầu làm vũ khí, đích xác không phải người bìnhthương có thể làm được. Sau khi đụng phải nhau, tuy rằng đánh cho MiếuHoàng đang sơ suất bị thương nhưng đầu của hắn cũng bị hôn mê đến lợihại, hai mắt đầy sao.
- Em gái nó, một đầu kia của chim sét thiếu chút nữa đưa tiễn ta đi uống canh Mạnh bà, như thế nào lần này tự mình đánh đến, giống như không cóhiệu quả gì a!
Nếu nói Bắc Thần lấy đầu làm vũ khí, công kích Miếu Hoàng là hạ sách một hồi chỉ đả thương địch thủ được một ngàn lại tự tổn hại mình đến támtrăm, hành động kế tiếp của hắn, liền thể hiện điên cuồng không muốnsống.
Bắc Thần bằng vào thần thức cường đại, so với Miếu Hoàng phản ứng trước, chỉ thấy tay phải hắn đánh ra một trảo, đập nát một đạo Hàn Băng Phù.Một luồng không khí lạnh lập tức phun trào ra, bao phủ lên toàn bộ thânhình của hai người.
Lập tức, Tẩy Mặc vẫn giấu trong tay phải của Bắc Thần đoạt mệnh bay ra.Tẩy Mặc biến thành ô quang, bao lại từ đầu đến chân của Miếu Hoàng, saukhi chém vỡ hàn băng bao người hắn, lại tiếp tục cắn nát tông phục củahắn.
Vẫn sắc bén vô cùng, Tẩy Mặc đoạt mệnh vô hình, lần đầu tiên bị thất bại rồi. Tính kế lần này của Bắc Thần, lại thất bại vào một khắc cuối cùngtrên một bộ nhuyễn giáp mặc trên người của Miếu Hoàng.
- Áo cà sa hộ thể a, lại còn là pháp khí cấp bậc thượng phẩm!
Bắc Thần cười chua sót, linh lực cả người chấn động, chấn vỡ hàn băngbao trùm bên ngoài một thân của bản thân. Cùng thời gian, Tẩy Mặc baytrở về, lần thứ hai quấn lên cánh tay phải của hắn. Một đạo Hàn Băng Phù thượng đẳng, hàn khí phun trào ra cũng tạo thành thương tổn nhất địnhvới Bắc Thần. Linh lực vừa động, chuyển động bên trong đan điền khí hải, một luồng huyết khí tinh thuần mới miễn cưỡng áp chế xuống thương thế.
Bắc Thần tin tưởng, Miếu Hoàng cũng không chịu nổi. Áo cà sa hộ thể cóthể ngăn chặn một bộ phận tổn thương nhưng công kích của luồng không khí lạnh vô khổng bất nhập, linh lực trong cơ thể hắn hẳn là cũng sẽ xuấthiện thương thế đông kết do linh lực ngưng trệ.
Miếu Hoàng thối lui sang một bên, hai mắt lạnh như băng, lần đầu tiêncòn thật sự đánh giá cao Bắc Thần. Sau đó, hắn thả ra một mặt Cương Ngọc Thuẫn, giắt lên xung quanh người.
Điện quang hỏa thạch lần thứ hai Bắc Thần phát động chạm nhau, không chỉ là đánh bị thương Miếu Hoàng, đồng thời còn khiến Giả Tuấn ở một bênđang xem cuộc chiến bị chấn động.
Giả Tuấn thật sự là không nghĩ đến Bắc Thần thế nhưng lại bá đạo nhưthế. Tiểu Bắc Bá cư nhiên có thực lực cùng nhịp điệu với cả Điện KiếmMiếu Hoàng.
- Tiểu Bắc Bá, ngươi là ngốc sao, ngươi có thủ đoạn như thế này, như thế nào còn không chạy đi a. Chạy mau lên, ngươi đánh không lại hắn, chạytrốn còn có cơ hội giữ lại mạng sống!
Bắc Thần vốn dùng đấu pháp là lưỡng bại câu thương, cổ họng sớm đã nghẹn một búng máu rồi. Sau khi bị Giả Tuấn này hét lên như thế, một ngụm máu không giữ được phun ra thật xa.
- Ngươi con mẹ nó quả nhiên không muốn ta tốt chút mà, tiện nhân nhưngươi, không thấy ta đang liều mạng vì ngươi sao. Ngươi còn lại ồn ào,ta trước làm thịt ngươi, để ngươi đi trước. Trên đường hoàng tuyền, mộtmình ngươi khóc mà đi đi!
Sau khi Miếu Hoàng nuốt vào một viên đan dược, chậm rãi đến gần BắcThần. Đi theo động tác của hắn, linh lực không trung bốn phía bắt đầuhỗn loạn, một cỗ kiếm khí bức người bắt đầu thoáng hiện.
- Ngươi tên là gì?
- Nam Huyền Tông, Bắc Thần!
- Tuổi không lớn, người cũng rất hận độc!
- Diều hâu bắt hổ, không dám không độc!
Miếu Hoàng nghe vậy, thân thể hơi dừng lại, lập tức nghiêng kiếm thế,linh lực đến mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, tràn ngập cả thânkiếm.
- Đáng tiếc cho một người kế thừa tốt của Nam Huyền Tông, hôm nay giết chết ngươi, ta thật sự còn có điểm không đành lòng!
- Giết ngươi ta chính là sẽ không nương tay!
- Nam Huyền Tông các ngươi đã có mười bốn đệ tử chết trong tay của ta.Đệ tử treo bên kia nguyên bản là người thứ mười lăm, một đạo mẫu tử phù, để hắn sống lâu thêm một ngày, thứ tự này tặng cho ngươi vậy!
Điện Kiếm Miếu Hoàng chém giết mười bốn đệ tử Nam Huyền Tông! Mỗi một đệ tử đều là bảo bối của Nam Huyền Tông bọn họ a!
Trong hai mắt của Bắc Thần, hàn quang thoáng hiện lên, ánh mắt nhìn về Miếu Hoàng, càng thêm sắc bén, sát ý nồng đậm.
Miếu Hoàng vẫn bình tĩnh, chống lại ánh mắt đen láy mãnh liệt của BắcThần, trong lòng không cách nào không bùng cháy một ngọn lửa, trong haimắt rốt cục lộ ra phẫn nộ ngoài lạnh như băng như ban đầu. Ánh mắt BắcThần thế này không khác gì đang khiêu khích hắn!
Chém ra một kiếm, một đạo kiếm khí, phá vỡ trời cao, đâm thẳng đến mi tâm của Bắc Thần:
- Ngươi thực sự nghĩ ngươi có thể giết chết ta sao?
Mi tâm của Bắc Thần chấn đau kịch liệt, thần niệm vừa động, một đạo HànBăng Phù lại bay ra, hóa thành hàn băng tiêu ma kiếm khí. Đồng thời LụcNgân Đao chém thẳng vào, trảm phía trên kiếm khí.
Công kích có thể so với Cố Nguyên tầng một dĩ nhiên không dễ tiêu ma như vậy. Bắc Thần bi đánh lui, kiếm khí vẽ trên mặt một đạo vết thương,ngực bụng lại chịu chấn động nghiêm trọng, một ngụm máu tươi phun ra.
Ngực bụng chịu chấn động, thân mình của Bắc Thần cũng bị chấn đến đầu gối cũng sắp khuỵu xuống.
Theo sát sau đó, da đầu Bắc Thần chợt lạnh, trong lòng cả kinh, bất chấp rất nhiều, mượn dùng Phi Hành Phù cuối cùng một chút phù lực. Bắc Thầnuốn éo lưng áo, lăn qua bên cạnh. Vừa vặn tránh khỏi chạm phải điểm yếu, đạo kiếm khí thứ hai của Miếu Hoàng sát sao đánh lên thạch bích phíasau lưng của Bắc Thần. Tận dụng tận cùng bảo hộ lực của Thổ Cương Phù,một đạo kiếm khí này vẫn tạo một lỗ hổng to lớn lên phía sau lưng củaBắc Thần, máu tươi chảy ròng.
Trong lòng Bắc Thần hoảng sợ, Điện Kiếm Miếu Hoàng này, đích thật là đối thủ khó khăn nhất hắn từng gặp qua. Mặc dù là đối mặt với gấu nâu CốNguyên tầng hai, Bắc Thần cũng không có cảm giác nguy cơ tử vong baonhiêu. Nhưng dưới áp bách của Miếu Hoàng, Bắc Thần giống như thời thờikhắc khắc đều có nhận thấy rằng tử thần đang cầm lưỡi hái ngay phía saumình không xa. Chỉ cần một chút không cẩn thận, chính là sinh tử đạotiêu, hồn về hoàng tuyền.
Giả Tuấn đang bị treo, không biết là khí lực không đủ, vẫn là bị đốichiến của hai người chấn động, lúc này lại lựa chọn trầm mặc. Hắn thậtsự hy vọng Bắc Thần có thể thắng nhưng hắn biết đó lại là không có khảnăng. Đừng thấy thời điểm bắt đầu, Bắc Thần cường công, lợi dụng cơ hồlà thủ đoạn tự hại mình đánh bị thương Miếu Hoàng. Chính là hiện tại,Miếu Hoàng thật sự tính toán lợi dụng ưu thế tu vi, hao phí chết BắcThần. Hắn không hề cho Bắc Thần một cơ hội đến gần bên người, mà là lợidụng kiếm pháp tốc độ cao cùng kiếm thuật của mình đến tuyệt sát BắcThần!
Giả Tuấn không thể lên tiếng quấy rầy, chỉ là có thể trong lòng hunghăng khách sáo một phen với Miếu Hoàng: “Thiệt tình không biết xấu hổmà, đối với người tu vi thấp hơn mình hai cấp, cũng không dám cứng đấucứng a!”
So với Bắc Thần cùng Giả Tuấn tâm niệm đều thay đổi nhanh chóng, MiếuHoàng lại bình tĩnh đi rất nhiều. Hắn chính là để Bắc Thần ngồi xuốnglăn, thời điểm còn chưa đứng lên, đã đánh ra đạo kiếm khí thứ ba.
- Mẹ nó, còn có để yên hay không!
Trong lòng Bắc Thần bùng lên lửa giận, ba thi thần bạo nổ, sau khi tứcgiận mắng một câu, không quan tâm nữa, Lục Ngân Đao lại chém ra, thânmình chuyển hướng, đón đỡ lấy đạo kiếm khí thứ ba này.
Sau khi một tiếng đao kiếm giao kích thanh thúy vang lên, cả thân mìnhBắc Thần bị đánh bay thật xa, hung hăng đập vào trên thạch bích của khenúi, xoay ngược lại phun ra một ngụm máu đen.
Một kiếm này, căn bản đã khiến Bắc Thần bị thương, khí huyết trong cơthể bị kiếm khí gây thương tích. Ngay cả trong đan điền, bảy viên huyếttinh bản mạng cũng ảm đạm đi rất nhiều.
Trong lòng biết sinh tử chỉ ngay trong một khắc do dự này, Bắc Thầnkhông dám mảy may trì hoãn, đồng thời va chạm thạch bích, một đạo PhiHành Phù thượng đẳng dán lên người.
Sau cú đánh trước, hai chân Bắc Thần dùng sức, cấp tốc bắn đến một phía.
Còn đạo kiếm khí thứ tư của Miếu Hoàng lại sát sao chóp mũi của BắcThần, công kích phía trên thạch bích. Nguyên bản cũng không phải làthạch bích quá dày, lúc này bị hắn đánh cho đập nát. Sau khi Bắc Thầnlại bị đánh sâu lần thứ hai bị bắn ra ngoài, cũng may lần này đã thêmvào Phi Hành Phù, Bắc Thần rốt cục ổn định thân mình, đứng thẳng đốidiện với Miếu Hoàng.
Bốn kiếm khí liên tiếp lại không đánh chết được Bắc Thần, Miếu Hoàngnhíu mày, trong lòng không có cách nào, bị một tầng bóng ma vây kín!
Thời điểm hắn đánh ra đạo kiếm khí thứ năm, Bắc Thần đối diện cũng động. Một đạo Thổ Cương Phù lại thêm lên người của Bắc Thần, mà một đạo HànBăng Phù còn lại bên cạnh hắn đồng thời bay ra, hóa thành năm đạo kiếmkhí trừ khử hàn băng.
Chịu đựng một ngụm tâm huyết, tay trái Bắc Thần chấn động, lục quang của Lục Ngân Đao chém ra, bổ ra phía ngoài.
Ánh đao cùng kiếm khí tương giao, Bắc Thần dùng thân mạnh mẽ cưỡng chếchống lại chấn lực. Lập tức, Phi Hành Phù trên hai chân hắn phát lực,không lùi mà tiến tới. Một đạo Hỏa Đạn Phù đặc chế cuối cùng bên cạnh,đón đầu nổ về phía Miếu Hoàng.
Đối mặt với một kích đánh sâu không muốn sống của Bắc Thần, trên mặtĐiện Kiếm Miếu Hoàng hiện lên nét dữ tợn, khóe miệng cong lên một nụcười tàn nhẫn.
Thấy vẻ mặt tàn nhẫn như thế của Miếu Hoàng, sắc mặt của Bắc Thần cũngbất giác trầm xuống, đồng thời cảm nhận được một cỗ nguy cơ tràn ngậptrong lòng, mồ hôi lạnh trên trán xông ra.
- Chết đi!
Điện Kiếm Miếu Hoàng kíp nổ cả Cương Ngọc Thuẫn bên cạnh mình, sau khiva chạm với Hỏa Đạn Phù của Bắc Thần, thân mình cấp tốc vọt lên trước,bằng vào hộ thể của áo cà sa, không nhìn năng lượng đánh sâu hỗn loạnbốn phía,vượt qua hỏa đạn, một kiếm đâm xuyên qua ngực trái của BắcThần.
Kiếm thức không ngừng, trường kiếm của Miếu Hoàng không ngừng đẩy Bắc Thần về sau, đẩy hắn dính gắt gao lên một cây đại thụ.
Miếu Hoàng cả người bị đốt cháy đen trông rất chật vật, nhưng trên mặt hắn lại hiện ra tươi cười thắng lợi:
- Bắc Thần, không phải chỉ có ngươi mới ra tay hận độc với bản thân a!
Ngực trái bị đục lỗ, đặc biệt bên trong kiếm pháp, một cỗ kiếm khí bắnra bốn phía, làm cho nội tạng của Bắc Thần trọng thương, khí huyết khóbình tĩnh lại, liên tiếp khụ ra mấy ngụm máu tươi.
- Ngươi rất mạnh, cũng đủ độc, nhưng đáng tiếc, thắng lợi cuối cùng vẫn sẽ thuộc về ta!
Tuyên bố kết cục cuối cùng, tay trái Bắc Thần vừa động, sắp rút ra kiếm pháp.
Ngay tại phía sau, tay phải của Bắc Thần nguyên bản đặt úp lên tay trái, đột nhiên phát lực, lập tức chế trụ cánh tay hắn.
Hơi hơi kinh nghi, Miếu Hoàng lại thấy khóe miệng Bắc Thần mang theo vết máu, cong khóe môi lên một nụ cười quỷ dị.
- Rốt cục bắt được ngươi rồi!
Miếu Hoàng hơi hơi sửng sốt, giống như thật không ngờ Bắc Thần sẽ chủđộng công kích. Đồng thời ba đạo công kích đến trước người, Miếu Hoàngkhông thể không cẩn thận ứng đối. Đặc biệt là đạo Hỏa Đạn Phù đặc chếkia, có thể so sánh với một kích toàn lực của tầng chín đỉnh phong, đủđể tạo thành thương tổn cho Miếu Hoàng. Miếu Hoàng tuy rằng tu thànhpháp thuật, mượn dùng huyền khí thứ phẩm có thể phát huy ra một kíchtoàn lực của Cố Nguyên tầng một. Nhưng hắn dù sao vẫn là tu vi Hóa Huyết tầng chín, mặc kệ là thân thể hay thần hồn cũng không thể so sánh vớitu sĩ Cố Nguyên kì chân chính.
Điện Kiếm Miếu Hoàng, trước tiên bị Bắc Thần bức ra con bài chưa lật.Đối mặt với cuồng oanh lạm tạc của Bắc Thần, hắn không thể không rút ra pháp kiếm huyền khí, hơn nữa còn thúc giục pháp thuật kiếm đạo của ĐạoChân Tông “Đạo Chân Thất Thức”.
Một chiêu quét ngang ngàn quân, sau khi chém hết hỏa đạn cùng hàn băng,Miếu Hoàng lập tức ra một kiếm tiếp được Lục Ngân Đao của Bắc Thần. Khikiếm đao tiếp xúc, đều chịu một lực mạnh, hai người đều bị phản chấn lui về phía sau mấy bước.
Vẻ mặt Miếu Hoàng khẽ biến, trên mặt hơi hơi ngạc nhiên!
Nhưng vào lúc này, Bắc Thần cũng không để ý đên khí huyết trong cơ thểchấn động, cuồng thế thúc giục linh lực, phát động ra sóng công kích thứ hai.
Hai chân của Bắc Thần vừa động, trên mặt đất đột nhiên rung chuyển, thân mình giống như đạn pháo, phóng ra ngoài. Đồng thời Lục Ngân Đao chémra, Bắc Thần lần thứ hai thúc giục Hỏa Đạn Phù, lần này là hai đạo HỏaĐạn Phù đặc chế.
Khí tức nóng rực, da mặt của Miếu Hoàng bị đốt đến phát đau. Trong lòngtrở nên hung ác, trong đan điền linh lực điên cuồng chuyển động. Sau đóthúc giục kiếm pháp ra tay lần nữa, một chiêu khai thiên tích địa, chémthẳng xuống.
Một kiếm, bổ ra hai đạo hỏa đạn, trừ khử đi chín phần uy lực của Hỏa Đạn Phù. Đồng thời, thân thể Miếu Hoàng run lên, tông phục bị thiêu hủy một mảng lớn. Hai đạo hỏa đạn từ giữa bổ ra sau, nghênh đón Miếu Hoàng. Bắc Thần không hề tạm hoãn chiến đấu, mà là dùng tốc độ cao nhất công kíchđến Bắc Thần. Đồng dạng là cậy mạnh thúc giục Lục Ngân Đao, đừng nói làpháp thuật, ngay cả đao quyết cơ bản cũng không có.
Nhưng chỉ có công kích dã man như vậy mới khiến cho sắc mặt âm trầm củaMiếu Hoàng càng thêm đáng sợ. Trong mắt mũi nhọn lạnh băng chợt lóe,linh lực trong cơ thể lại thúc giục. Điện Kiếm Miếu Hoàng lấy ra kiếmpháp bổn sự của hắn. Trong nháy mắt đến kiếm thứ hai, đồng thời ngăncách được Lục Ngân Đao, một kiếm lại đánh lên cánh tay phải của BắcThần, tạo thành một lỗ hổng.
May mà trên người Bắc Thần có một tầng Thổ Cương Phù hộ thể. Bằng khônglần này, sợ là không dễ chịu như thế. Miếu Hoàng sau khi đón đỡ một đaocủa Bắc Thần, tay trái cũng chấn động vô cùng lợi hại, pháp kiếm cũng bị rung động.
Lần này đao kiếm giao kích, Bắc Thần cũng không bị đẩy lui. Nhưng trongmắt hắn thấy lóe lên một tia bạo khí, theo quán tính, một đầu đánh đếntrước ngực của Miếu Hoàng.
Chỉ vào lần này, nội tạng của Miếu Hoàng chấn động, ngực bị đè nén một trận, khóe miệng thấy máu, bị thương nhẹ rồi.
Chính bản thân Bắc Thần cũng không chịu nổi, tuy rằng hắn có Thổ CươngPhù hộ thể, nhưng dùng đầu làm vũ khí, đích xác không phải người bìnhthương có thể làm được. Sau khi đụng phải nhau, tuy rằng đánh cho MiếuHoàng đang sơ suất bị thương nhưng đầu của hắn cũng bị hôn mê đến lợihại, hai mắt đầy sao.
- Em gái nó, một đầu kia của chim sét thiếu chút nữa đưa tiễn ta đi uống canh Mạnh bà, như thế nào lần này tự mình đánh đến, giống như không cóhiệu quả gì a!
Nếu nói Bắc Thần lấy đầu làm vũ khí, công kích Miếu Hoàng là hạ sách một hồi chỉ đả thương địch thủ được một ngàn lại tự tổn hại mình đến támtrăm, hành động kế tiếp của hắn, liền thể hiện điên cuồng không muốnsống.
Bắc Thần bằng vào thần thức cường đại, so với Miếu Hoàng phản ứng trước, chỉ thấy tay phải hắn đánh ra một trảo, đập nát một đạo Hàn Băng Phù.Một luồng không khí lạnh lập tức phun trào ra, bao phủ lên toàn bộ thânhình của hai người.
Lập tức, Tẩy Mặc vẫn giấu trong tay phải của Bắc Thần đoạt mệnh bay ra.Tẩy Mặc biến thành ô quang, bao lại từ đầu đến chân của Miếu Hoàng, saukhi chém vỡ hàn băng bao người hắn, lại tiếp tục cắn nát tông phục củahắn.
Vẫn sắc bén vô cùng, Tẩy Mặc đoạt mệnh vô hình, lần đầu tiên bị thất bại rồi. Tính kế lần này của Bắc Thần, lại thất bại vào một khắc cuối cùngtrên một bộ nhuyễn giáp mặc trên người của Miếu Hoàng.
- Áo cà sa hộ thể a, lại còn là pháp khí cấp bậc thượng phẩm!
Bắc Thần cười chua sót, linh lực cả người chấn động, chấn vỡ hàn băngbao trùm bên ngoài một thân của bản thân. Cùng thời gian, Tẩy Mặc baytrở về, lần thứ hai quấn lên cánh tay phải của hắn. Một đạo Hàn Băng Phù thượng đẳng, hàn khí phun trào ra cũng tạo thành thương tổn nhất địnhvới Bắc Thần. Linh lực vừa động, chuyển động bên trong đan điền khí hải, một luồng huyết khí tinh thuần mới miễn cưỡng áp chế xuống thương thế.
Bắc Thần tin tưởng, Miếu Hoàng cũng không chịu nổi. Áo cà sa hộ thể cóthể ngăn chặn một bộ phận tổn thương nhưng công kích của luồng không khí lạnh vô khổng bất nhập, linh lực trong cơ thể hắn hẳn là cũng sẽ xuấthiện thương thế đông kết do linh lực ngưng trệ.
Miếu Hoàng thối lui sang một bên, hai mắt lạnh như băng, lần đầu tiêncòn thật sự đánh giá cao Bắc Thần. Sau đó, hắn thả ra một mặt Cương Ngọc Thuẫn, giắt lên xung quanh người.
Điện quang hỏa thạch lần thứ hai Bắc Thần phát động chạm nhau, không chỉ là đánh bị thương Miếu Hoàng, đồng thời còn khiến Giả Tuấn ở một bênđang xem cuộc chiến bị chấn động.
Giả Tuấn thật sự là không nghĩ đến Bắc Thần thế nhưng lại bá đạo nhưthế. Tiểu Bắc Bá cư nhiên có thực lực cùng nhịp điệu với cả Điện KiếmMiếu Hoàng.
- Tiểu Bắc Bá, ngươi là ngốc sao, ngươi có thủ đoạn như thế này, như thế nào còn không chạy đi a. Chạy mau lên, ngươi đánh không lại hắn, chạytrốn còn có cơ hội giữ lại mạng sống!
Bắc Thần vốn dùng đấu pháp là lưỡng bại câu thương, cổ họng sớm đã nghẹn một búng máu rồi. Sau khi bị Giả Tuấn này hét lên như thế, một ngụm máu không giữ được phun ra thật xa.
- Ngươi con mẹ nó quả nhiên không muốn ta tốt chút mà, tiện nhân nhưngươi, không thấy ta đang liều mạng vì ngươi sao. Ngươi còn lại ồn ào,ta trước làm thịt ngươi, để ngươi đi trước. Trên đường hoàng tuyền, mộtmình ngươi khóc mà đi đi!
Sau khi Miếu Hoàng nuốt vào một viên đan dược, chậm rãi đến gần BắcThần. Đi theo động tác của hắn, linh lực không trung bốn phía bắt đầuhỗn loạn, một cỗ kiếm khí bức người bắt đầu thoáng hiện.
- Ngươi tên là gì?
- Nam Huyền Tông, Bắc Thần!
- Tuổi không lớn, người cũng rất hận độc!
- Diều hâu bắt hổ, không dám không độc!
Miếu Hoàng nghe vậy, thân thể hơi dừng lại, lập tức nghiêng kiếm thế,linh lực đến mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, tràn ngập cả thânkiếm.
- Đáng tiếc cho một người kế thừa tốt của Nam Huyền Tông, hôm nay giết chết ngươi, ta thật sự còn có điểm không đành lòng!
- Giết ngươi ta chính là sẽ không nương tay!
- Nam Huyền Tông các ngươi đã có mười bốn đệ tử chết trong tay của ta.Đệ tử treo bên kia nguyên bản là người thứ mười lăm, một đạo mẫu tử phù, để hắn sống lâu thêm một ngày, thứ tự này tặng cho ngươi vậy!
Điện Kiếm Miếu Hoàng chém giết mười bốn đệ tử Nam Huyền Tông! Mỗi một đệ tử đều là bảo bối của Nam Huyền Tông bọn họ a!
Trong hai mắt của Bắc Thần, hàn quang thoáng hiện lên, ánh mắt nhìn về Miếu Hoàng, càng thêm sắc bén, sát ý nồng đậm.
Miếu Hoàng vẫn bình tĩnh, chống lại ánh mắt đen láy mãnh liệt của BắcThần, trong lòng không cách nào không bùng cháy một ngọn lửa, trong haimắt rốt cục lộ ra phẫn nộ ngoài lạnh như băng như ban đầu. Ánh mắt BắcThần thế này không khác gì đang khiêu khích hắn!
Chém ra một kiếm, một đạo kiếm khí, phá vỡ trời cao, đâm thẳng đến mi tâm của Bắc Thần:
- Ngươi thực sự nghĩ ngươi có thể giết chết ta sao?
Mi tâm của Bắc Thần chấn đau kịch liệt, thần niệm vừa động, một đạo HànBăng Phù lại bay ra, hóa thành hàn băng tiêu ma kiếm khí. Đồng thời LụcNgân Đao chém thẳng vào, trảm phía trên kiếm khí.
Công kích có thể so với Cố Nguyên tầng một dĩ nhiên không dễ tiêu ma như vậy. Bắc Thần bi đánh lui, kiếm khí vẽ trên mặt một đạo vết thương,ngực bụng lại chịu chấn động nghiêm trọng, một ngụm máu tươi phun ra.
Ngực bụng chịu chấn động, thân mình của Bắc Thần cũng bị chấn đến đầu gối cũng sắp khuỵu xuống.
Theo sát sau đó, da đầu Bắc Thần chợt lạnh, trong lòng cả kinh, bất chấp rất nhiều, mượn dùng Phi Hành Phù cuối cùng một chút phù lực. Bắc Thầnuốn éo lưng áo, lăn qua bên cạnh. Vừa vặn tránh khỏi chạm phải điểm yếu, đạo kiếm khí thứ hai của Miếu Hoàng sát sao đánh lên thạch bích phíasau lưng của Bắc Thần. Tận dụng tận cùng bảo hộ lực của Thổ Cương Phù,một đạo kiếm khí này vẫn tạo một lỗ hổng to lớn lên phía sau lưng củaBắc Thần, máu tươi chảy ròng.
Trong lòng Bắc Thần hoảng sợ, Điện Kiếm Miếu Hoàng này, đích thật là đối thủ khó khăn nhất hắn từng gặp qua. Mặc dù là đối mặt với gấu nâu CốNguyên tầng hai, Bắc Thần cũng không có cảm giác nguy cơ tử vong baonhiêu. Nhưng dưới áp bách của Miếu Hoàng, Bắc Thần giống như thời thờikhắc khắc đều có nhận thấy rằng tử thần đang cầm lưỡi hái ngay phía saumình không xa. Chỉ cần một chút không cẩn thận, chính là sinh tử đạotiêu, hồn về hoàng tuyền.
Giả Tuấn đang bị treo, không biết là khí lực không đủ, vẫn là bị đốichiến của hai người chấn động, lúc này lại lựa chọn trầm mặc. Hắn thậtsự hy vọng Bắc Thần có thể thắng nhưng hắn biết đó lại là không có khảnăng. Đừng thấy thời điểm bắt đầu, Bắc Thần cường công, lợi dụng cơ hồlà thủ đoạn tự hại mình đánh bị thương Miếu Hoàng. Chính là hiện tại,Miếu Hoàng thật sự tính toán lợi dụng ưu thế tu vi, hao phí chết BắcThần. Hắn không hề cho Bắc Thần một cơ hội đến gần bên người, mà là lợidụng kiếm pháp tốc độ cao cùng kiếm thuật của mình đến tuyệt sát BắcThần!
Giả Tuấn không thể lên tiếng quấy rầy, chỉ là có thể trong lòng hunghăng khách sáo một phen với Miếu Hoàng: “Thiệt tình không biết xấu hổmà, đối với người tu vi thấp hơn mình hai cấp, cũng không dám cứng đấucứng a!”
So với Bắc Thần cùng Giả Tuấn tâm niệm đều thay đổi nhanh chóng, MiếuHoàng lại bình tĩnh đi rất nhiều. Hắn chính là để Bắc Thần ngồi xuốnglăn, thời điểm còn chưa đứng lên, đã đánh ra đạo kiếm khí thứ ba.
- Mẹ nó, còn có để yên hay không!
Trong lòng Bắc Thần bùng lên lửa giận, ba thi thần bạo nổ, sau khi tứcgiận mắng một câu, không quan tâm nữa, Lục Ngân Đao lại chém ra, thânmình chuyển hướng, đón đỡ lấy đạo kiếm khí thứ ba này.
Sau khi một tiếng đao kiếm giao kích thanh thúy vang lên, cả thân mìnhBắc Thần bị đánh bay thật xa, hung hăng đập vào trên thạch bích của khenúi, xoay ngược lại phun ra một ngụm máu đen.
Một kiếm này, căn bản đã khiến Bắc Thần bị thương, khí huyết trong cơthể bị kiếm khí gây thương tích. Ngay cả trong đan điền, bảy viên huyếttinh bản mạng cũng ảm đạm đi rất nhiều.
Trong lòng biết sinh tử chỉ ngay trong một khắc do dự này, Bắc Thầnkhông dám mảy may trì hoãn, đồng thời va chạm thạch bích, một đạo PhiHành Phù thượng đẳng dán lên người.
Sau cú đánh trước, hai chân Bắc Thần dùng sức, cấp tốc bắn đến một phía.
Còn đạo kiếm khí thứ tư của Miếu Hoàng lại sát sao chóp mũi của BắcThần, công kích phía trên thạch bích. Nguyên bản cũng không phải làthạch bích quá dày, lúc này bị hắn đánh cho đập nát. Sau khi Bắc Thầnlại bị đánh sâu lần thứ hai bị bắn ra ngoài, cũng may lần này đã thêmvào Phi Hành Phù, Bắc Thần rốt cục ổn định thân mình, đứng thẳng đốidiện với Miếu Hoàng.
Bốn kiếm khí liên tiếp lại không đánh chết được Bắc Thần, Miếu Hoàngnhíu mày, trong lòng không có cách nào, bị một tầng bóng ma vây kín!
Thời điểm hắn đánh ra đạo kiếm khí thứ năm, Bắc Thần đối diện cũng động. Một đạo Thổ Cương Phù lại thêm lên người của Bắc Thần, mà một đạo HànBăng Phù còn lại bên cạnh hắn đồng thời bay ra, hóa thành năm đạo kiếmkhí trừ khử hàn băng.
Chịu đựng một ngụm tâm huyết, tay trái Bắc Thần chấn động, lục quang của Lục Ngân Đao chém ra, bổ ra phía ngoài.
Ánh đao cùng kiếm khí tương giao, Bắc Thần dùng thân mạnh mẽ cưỡng chếchống lại chấn lực. Lập tức, Phi Hành Phù trên hai chân hắn phát lực,không lùi mà tiến tới. Một đạo Hỏa Đạn Phù đặc chế cuối cùng bên cạnh,đón đầu nổ về phía Miếu Hoàng.
Đối mặt với một kích đánh sâu không muốn sống của Bắc Thần, trên mặtĐiện Kiếm Miếu Hoàng hiện lên nét dữ tợn, khóe miệng cong lên một nụcười tàn nhẫn.
Thấy vẻ mặt tàn nhẫn như thế của Miếu Hoàng, sắc mặt của Bắc Thần cũngbất giác trầm xuống, đồng thời cảm nhận được một cỗ nguy cơ tràn ngậptrong lòng, mồ hôi lạnh trên trán xông ra.
- Chết đi!
Điện Kiếm Miếu Hoàng kíp nổ cả Cương Ngọc Thuẫn bên cạnh mình, sau khiva chạm với Hỏa Đạn Phù của Bắc Thần, thân mình cấp tốc vọt lên trước,bằng vào hộ thể của áo cà sa, không nhìn năng lượng đánh sâu hỗn loạnbốn phía,vượt qua hỏa đạn, một kiếm đâm xuyên qua ngực trái của BắcThần.
Kiếm thức không ngừng, trường kiếm của Miếu Hoàng không ngừng đẩy Bắc Thần về sau, đẩy hắn dính gắt gao lên một cây đại thụ.
Miếu Hoàng cả người bị đốt cháy đen trông rất chật vật, nhưng trên mặt hắn lại hiện ra tươi cười thắng lợi:
- Bắc Thần, không phải chỉ có ngươi mới ra tay hận độc với bản thân a!
Ngực trái bị đục lỗ, đặc biệt bên trong kiếm pháp, một cỗ kiếm khí bắnra bốn phía, làm cho nội tạng của Bắc Thần trọng thương, khí huyết khóbình tĩnh lại, liên tiếp khụ ra mấy ngụm máu tươi.
- Ngươi rất mạnh, cũng đủ độc, nhưng đáng tiếc, thắng lợi cuối cùng vẫn sẽ thuộc về ta!
Tuyên bố kết cục cuối cùng, tay trái Bắc Thần vừa động, sắp rút ra kiếm pháp.
Ngay tại phía sau, tay phải của Bắc Thần nguyên bản đặt úp lên tay trái, đột nhiên phát lực, lập tức chế trụ cánh tay hắn.
Hơi hơi kinh nghi, Miếu Hoàng lại thấy khóe miệng Bắc Thần mang theo vết máu, cong khóe môi lên một nụ cười quỷ dị.
- Rốt cục bắt được ngươi rồi!