Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đan Phù Chí Tôn

Chương 14: Gan báo



<!---->Bắc Thần không ngốc, tự nhiên biết với năng lực của mìnhcòn rất xa xa cũng không đủ đuổi theo kịp tê tê hoàng kim hay là chimsấm để tranh giành con mồi. Trừ phi gấu nâu đó còn có chuẩn bị ở phíasau, có thể trước khi chết, làm cho tê tê cùng chim sấm bị thương nặng.Bắc Thần đánh giá, lấy tình trạng hiện tại của gấu nâu, rất khó xảy ra!
Sở dĩ truy kích về hướng đông, thứ nhất là phương hướng chính mình sớmđịnh ra rời đi Tam Thú Sơn Mạch là hướng đông. Thứ hai là hắn cũng muốncủng cố bố trí nghi trận, bỏ lại hai nhóm nhân mã trong đại chiến vừarồi đã mai phục ở một bên.
“Dám người này như thế nào may mắn như thế, Nam Huyền Tông chúng ta, một đám cũng không biết bay đi đâu, ngây người lâu như vậy cũng không gặpmột người!”
“Nếu có mười mấy sư huynh đệ Hóa Huyết hậu kỳ hỗ trợ, còn có thể thả bọn súc sinh kia rời đi sao, nhất định chơi chết chúng nó, toàn thân chúngnó đều là bảo bối a!”
Tay Bắc Thần nâng kiếm ngọc, tám đạo phù trôi nổi quanh thân, tư thếmười phần toàn lực truy kích về phương hướng gấu nâu chạy trốn. Trái lại làm cho yêu thú ven đường cùng tu chân giả nhìn đến ngẩn người.
“Đệ tử Nam Huyền Tông này điên rồi, tu vi Hóa Huyết tầng bảy, lại dám đuổi theo yêu thú Cố Nguyên kì!”
“Đây là vội vàng muốn chết a!”
“Người này thật trâu bò a!”
Dọc theo đường đi, đệ tử tông môn khác nhìn thấy Bắc Thần đều tránh rấtxa, cũng không muốn có quan hệ gì với người điên này. Có bốn yêu thú CốNguyên kỳ ở phía trước đang chém giết để tiêu diệt nhau hoàn toàn, yêuthú còn lại đều ẩn núp.
Gấu nâu chạy như điên về phía trước, ngẫu nhiên còn giao chiến ngắn ngủi cùng tê tê hoàng kim và chim sấm, một đường nghiêng ngả lảo đảo nhưnglà không có ngã xuống.
“Gấu nâu này không hổ là tu vi Cố Nguyên kỳ tầng hai, bị thương nặng như vậy, còn có thể chạy xa như thế!”
Sau khi Bắc Thần hùng hổ truy kích được một khoảng cách, lập tức phát hiện bốn người đuổi theo phía sau người.
“Thật là có kiếm tiện nghi không sợ chết a!”
Rất nhanh, Bắc Thần liền nhận ra không đúng, bốn người này tựa hồ làhướng về phía hắn. Bốn người này cũng không có mặc phục sức tông môn,trong khoảng thời gian ngắn, hắn cũng không thể đoán ra được lai lịchcủa đối phương.
“Hay là đám gia hỏa này đỏ mắt vì hai thi thể yêu thú Cố Nguyên kì ta thu đi?”
Hàn quang trong mắt chợt lóe, Bắc Thần vỗ Phi Hành Phù trong người mình, lần thứ hai tăng tốc, đuổi theo gấu nâu.
Bốn đệ tử Trần gia truy kích phía sau âm thầm chửi má nó khi thấy BắcThần sử dụng Phi Hành Phù mà không cần tiền vốn. Nguyên bản bốn ngườibọn họ tính toán đuổi theo Bắc Thần, bốn người hợp lực lại đánh chếthắn, nhưng đuổi theo hồi lâu, vẫn là không đuổi kịp hắn.
- Tộc huynh, phù trên người tiểu tử này cũng quá nhiều, chẳng lẽ đệ tửcủa Nam Huyền Tông đều thổ hào như vậy, hoàng phù thượng phẩm a, đềutiêu xài như vậy!
- Đừng oán giận, đuổi theo thôi, gia tộc kia ban cho mấy tấm Phi HànhPhù kia đều dùng hết, bằng vào hai thi thể yêu thú Cố Nguyên kì hắn thuđược kia, chúng ta đều phải làm thịt hắn!
- Tộc huynh, Phi Lượng từng có lễ với Bắc Thần này, chúng ta có thể đốiphó hắn, thật phải giết hắn có hay không có phiền toái a?
- Này có thể có phiền toái gì, thế lực Nam Huyền Tông tuy rằng lớn,nhưng vẫn không quản được bên trong bí cảnh Cực Đạo Cung này. Động tácsạch sẽ chút, không ai sẽ hoài nghi chúng ta.
- Đúng vậy, ở trong Cực Đạo Cung, chết một đệ tử Hóa Huyết tầng bảy, kia không phải thực bình thường sao. Nam Huyền Tông sợ là ngay cả cơ hộihoài nghi cũng không có!
Bốn người rất nhanh tự thêm vào một đạo Phi Hành Phù, rất nhanh lại đuổi theo Bắc Thần.
Nhận thấy tốc độ bốn người tăng lên, trong lòng Bắc Thần trầm xuống:“Bốn người này là quyết tâm đi theo ta mà không bỏ qua, một Hóa Huyếttầng chín, một Hóa Huyết tầng tám, chẳng lẽ phải vận dụng nguyên phù thứ phẩm!”
Bắc Thần tổng cộng đã luyện chế ra ba tấm nguyên phù thứ phẩm, chỉ có cơ hội sử dụng chín lần. Tại ổ của chim sấm đã dùng qua một lần, hiện tạichỉ còn lại tám lần sử dụng.
“Vẫn là phải dùng tiết kiệm a, thời gian hết một tháng còn rất lâu, cònchưa gặp phải Điện Kiếm Miếu Hoàng. Ta đành phải dùng thủ đoạn cấp báchhay dùng rồi, các ngươi nếu phải truy, vậy mọi người hãy chơi lớn mộtchút.”
Sau khi hạ quyết tâm, Bắc Thần thu lại kiếm ngọc, lấy ra bảo hộ ViênThuẫn Đệ Tứ Sơn đưa. Viên Thuẫn này là pháp khí trung phẩm, cũng làcương ngọc luyện chế, năng lực phòng ngự mạnh, đệ tử Hóa Huyết kỳ bìnhthường rất khó có được. Theo linh lực dự trữ của Bắc Thần, cương ngọcthuẫn này có thể ngăn cản được đại khái năm lần công kích toàn lực.
Phía trước, gấu nâu lần thứ hai bị chim sấm đuổi kịp. Con tê tê cùng từtrong đất chui ra, gầm rú chém giết với gấu nâu. Gấu nâu là một lòng một dạ chạy trốn, hai đùi của nó ở thời điểm đối chiến đều không bị thương, tốc độ vẫn là rất nhanh.
Nếu không phải có tốc độ của chim sấm cùng năng lực đánh bất ngờ ở trời cao, tê tê sợ là đuổi không kịp con gấu nâu này.
Bốn người Trần Đôn Lượng, bằng ưu thế tu vi đã sắp đuổi kịp Bắc Thần,song phương còn cách khoảng bốn năm trượng. Nếu là bốn người bọn họ đềulà tu vi Cố Nguyên kì, ở khoảng cách này đã sớm có thể công kích BắcThần.
Xem chuẩn thời cơ, Bắc Thần hét lớn một tiếng, vỗ Phi Hành Phù thượngphẩm trên người mình, tốc độ tăng vọt, nháy mắt ra khỏi chiến trường.Cánh tay phải chấn động, Tẩy Mặc hóa thành một đạo ô quang, một tiễnhướng lên người chim sấm.
Lần này, bốn đệ tử của Trần gia hoảng hồn hút một ngụm khí lạnh.
- Kẻ điên này thật là dám làm, không phải ở phía sau kiếm tiện nghi sao, như thế nào liền trực tiếp ra tay? Hắn con mẹ nó vẫn là đệ tử Hóa Huyết tầng bảy sao?
Đầu chim sấm kia từ trên trời lao xuống gấu nâu, đột nhiên nghênh diệnmột đạo ô quang đi đến, đôi mắt ưng duệ lóe sáng: “Này là ý gì?”
Mỏ chim cứng rắn của chim sấm mở ra, một ngụm đánh lên Duệ Thiên Châm.
“Đinh” một tiếng giòn vang vang lên, Tẩy Mặc bị cuốn trở về, khóe miệngchim sấm rung mạnh, điện năng của người đều hỗn loạn, hiển nhiên chiêunày của Bắc Thần, nó cũng không chịu nổi.
Trong chớp mắt, Bắc Thần liền nhận thấy được đôi mắt ưng lợi hại từ trên cao đang tập trung về hắn.
- Sư huynh, có điểm lệch tay, các ngươi cầm trứng chim này chạy mau!
Bắc Thần đưa tay vào trong túi trữ vật, lấy ra hai quả trứng chim, ném qua chỗ bốn đệ tử Trần gia.
Bốn người Trần Đôn Lượng bị một tiếng kêu sư huynh của Bắc Thần làm chogiật mình, còn chưa hồi phục lại tinh thần. Hai quả trứng chim tràn đầytinh khí đã bay tới chỗ bọn họ, liếc mắt đã biết trứng yêu thú này rấtkhó lường.
- Đầu óc của tiểu tử này bị rút đi, gọi chúng ta là sư huynh!
- Tộc huynh, trứng yêu thú Cố Nguyên kì a, đây chính là thứ tốt a!
- Ngu xuẩn, đừng tiếp!
- A!
Hai tiếng “phốc phốc”, hai quả trứng chim vỡ trước mặt bốn người TrầnĐôn Lượng. Một đệ tử Trần gia hai tay đã vươn một nửa, lại cứng đờ ngừng lại vì tiếng hét của Trần Đôn Lượng, tư thế thập phần quái dị.
- Thu!
Mắt thấy hai quả trứng bảo bối nát ngay trước mắt chính mình, hai chimsấm lập tức bạo nộ, cũng bất chấp gấu nâu này nọ. Một chim sấm cấp tốcđánh móc sau gáy bốn người Trần Đôn Lượng, một con còn lại là hướng tớiBắc Thần phía xa. Còn tê tê ở xa xa, cũng đang sống chết cắn giữ gấunâu, lợi dụng thao tác với thổ nguyên lực, rốt cuộc vây khốn cả ngườigấu nâu trong một hố đất thật lớn.
- Tiểu súc sinh, ngươi thế nào ra ám chiêu này?
Trần Đôn Lượng mắng to một tiếng, rút ra một thanh Đại Khảm Đao, chémtới chim sấm. Ba đệ tử Hóa Huyết tầng tám phía sau hắn cũng đồng dạngđộng thủ, trong miệng không ngừng mắng Bắc Thần đến phun máu.
Bốn người bọn họ đều kiến thức qua tốc độ chim sấm, biết chạy là khôngthể thực hiện được, chỉ có thể kiên trì đấu lại. Bốn tu chân giả HóaHuyết hậu kỳ đối phó với một yêu thú Cố Nguyên tầng một miễn cưỡng vẫncó thể. Huống chi bọn họ lần này tiến vào mật cảnh Cực Đạo Cung, gia tộc đều ban thưởng vài đạo thủ đoạn, bộc phát ra được, chém giết một yêuthú Cố Nguyên tầng một cũng không phải việc khó.
Không thể so với mười tông môn lớn, phải mượn trợ mật cảnh Cực Đạo Cungđể ma luyện cho đệ tử cấp thấp. Đệ tử Thế Gia này nọ, một người quý giáhơn một người, chết một người lại ít đi một người, kia đều là huyết mạch như xương nối liền gân a!
Dĩ nhiên, đệ tử Thế Gia tiến vào mật cảnh Cực Đạo Cung đều là một đámđãi ngộ không tồi, ít nhất pháp khí, đan dược, phù dự trữ trong taytuyệt đối không kém hơn đệ tử tông môn nào. Thậm chí, có vài đệ tử huyết mạch trung tâm, có thể được ban thưởng thủ đoạn bảo mệnh cuối cùng.
Trần Đôn Lượng là tu vi Hóa Huyết tầng chín, tuy tuổi tác có chút lớn,đã đầu hai mươi nhưng ở Trần gia tuyệt đối là đệ tử huyết mạch trungtâm. Lần này tiến vào mật cảnh Cực Đạo Cung, gia tộc liền cho hắn mộtkiện huyền khí thứ phẩm, dùng để phòng thân khi đối địch.
- Các ngươi là ăn gan báo, cũng dám đến săn giết ta, một con chim sấm, cũng đủ để các ngươi đùa giỡn một chút!
Bắc Thần cười lạnh một tiếng, Tẩy Mặc trong tay hóa thành một đoàn ôquang, liên hợp với cương ngọc thuẫn hộ thân, khó có thể hòa giải cùngvới một đầu chim sấm.
- Đây là thực lực của Cố Nguyên kì sao, ta nhiều thủ đoạn như vậy, thế nhưng còn bị áp chế gắt gao!
Trực diện với một chim sấm Cố Nguyên tầng một, làm cho Bắc Thần lần đầucảm nhận được áp lực, cũng khắc sâu cường đại của Cố Nguyên kỳ cảm nhậnđược. Mỗi một lần giao chiến, hắn sẽ bị điện giật cả người chua xót,hoàn hảo có cương ngọc thuẫn giảm bớt, nếu không chỉ hai ba chiêu hắn đã sớm bị điện thành không phải người.
Tám tấm phù xung quanh thân Bắc Thần đã muốn sử dụng bốn tấm, còn thừalại hai tấm Hỏa Đạn Phù, lấy ra Thổ Cương Phù, Hàn Băng Phù.
“Phù lực của Phi Hành Phù sắp dùng xong rồi, tốc độ đang chậm lại, chim điện này khẳng định sẽ xé ta ra trước tiên!”
Một mặt khác, chim sấm bị bốn người Trần Đôn Lương vây công, ở thế hạphong, không ngừng thét chói tai, tựa hồ đang thúc giục con còn lại ởchỗ Bắc Thần.
Tâm niệm Bắc Thần chuyển nhanh, dùng chiêu phá cục.
“Nguyên phù vẫn là không thể sử dụng, dù sao dùng một lần ít một lần,xem ra phải ra tay ác với chính mình một chút, bằng không hôm nay hãmhại bọn họ, ta cũng không tốt!”
Âm thầm vỗ một Thổ Cương Phù lên người, Bắc Thần lần nữa lấy ra hai đạoHỏa Đạn Phù, một đạo Hàn Băng Phù. Sau đó, hắn từ trong túi trữ phù lấyra hai đạo phù màu đỏ như lửa.
“Máu huyết còn thừa lại của trăn Hỏa Linh, tổng cộng luyện được ra támtấm Hỏa Đạn Phù thượng phẩm, tương đương với một kích Hóa Huyết kỳ tầngchín đỉnh phong, cũng đủ để chim sấm chịu thiệt!”
Sau một lần đánh sâu mạnh mẽ với chim sấm, Bắc Thần bắn ra hai đạo HỏaĐạn Phù bên tay phải. Hai hỏa đạn thật lớn, một nện lên cánh phải củachim sấm, một nện lên chân trái của nó.
Trần Đôn Lượng thời thời khắc khắc chú ý tới tình hình chiến đấu bên này, quát to:
- Tốc chiến tốc thắng, tiểu tử kia còn chưa lật bài, xem chừng là không giữ được bao lâu!
Bốn người liên thủ mãnh công, làm cho một đầu chim sấm liên tục bại lui, không chịu nổi phải hét lớn xin giúp đỡ. Có thể tưởng tượng, trong lòng chim sấm này khẳng định đang mắng mẹ: “Ngươi mụ nội nó đến nhanh chúta, một con mồi nhỏ Hóa Huyết tầng bảy, cũng khiến ngươi hao phí thờigian lâu như vậy, lão tử sắp không chống được, có muốn báo thù haykhông, trứng chim đã nát, còn đưa cả tính mạng của lão tử vào!”
Hai hỏa đạn tương đương một kích Hóa Huyết tầng chín đỉnh phỏng, nổ tung cận thân, chính là chim sấm toàn thân lôi điện dày đặc cũng chịu khôngnổi. Cánh phải chim sấm bị thiêu hủy một tảng lớn lông chim, một mùi vịthịt nướng tiêu tràn ngập khắp nơi, chân trái lại thê thảm hơn, bị nổgãy đến xương.
Nếu không nói yêu thú không phải người, sau khi chim sấm này bị Bắc Thần làm bị thương nặng, ba thi thần đập mạnh, một luồng khí bạo nộ bùng nổ, cả thân mình không lùi mà tiến, lập tức đụng vào lòng ngực của BắcThần.
Cương ngọc thuẫn nguyên bản lung lay sắp đổ, hoàn toàn hư hỏng, Bắc Thần cũng bị đánh bay ra ngoài thật xa, giữa không trung liền phun ra mộtmồm máu tươi, rơi trên mặt đất không còn động đậy nữa.
Sau khi giải quyết xong một con mồi, chim sấm nâng thương thể gia nhập vào trận chiến khác.
- Mẹ nó, tiểu tử kia như thế nào chết nhanh như vậy!
Bốn người Trần Đôn Lượng còn không kịp mắng tới, hai chim sấm đều tựbùng nổ hung tính, lợi dụng tốc độ, đánh vỡ vòng vây của bốn người. Xòera móng vuốt của mình, kiên định xé nát đệ tử Hóa Huyết tầng tám.
- Nguyên Lượng!
Tộc đệ đã chết, hai mắt Trần Đôn Lượng đỏ ngầu, trong tay liền lấy ramột đại đao xanh biếc, tích ra một đạo đao cương thật lớn, hướng lênngười chim sắt chặt đứt một cước.
- Súc sinh, đi chết đi!
- Ta gánh tên này, mau, một người đi lấy túi trữ vật của tiểu tử kia lại đây, chúng ta rút lui!
Chim sắt nguyên bản bị trọng thương, bị một kích của huyền khí thứ phẩmcủa Trần Đôn Lượng, nhất thời máu tươi giàn giụa, một cánh rũ xuống. Nếu không phải nó có lôi điện phụ trợ, sợ là đã bị cắt thành hai nửa.
Một đệ tử Trần gia hơi béo, thoát ly khỏi trận chiến, bay đến chỗ Bắc Thần, thân thể bắt lấy thi thể Bắc Thần lao đi.
Ngay tại một khắc đắc thủ, một đạo ô quang, từ phía dưới thi thể BắcThần nhảy lên cực nhanh, đâm tới cổ họng của đệ tử Trần gia này.
Đột nhiên xảy ra kinh biến, chấn kinh cả chiến trường, hai tay Trần Phúc Lượng lung tung đánh về phía trước, làm như muốn bắt lấy cái gì, phátra vài tiếng “ức ức”, lập tức không còn hơi thở.
Mắt thấy tình cảnh như thế, hai mắt Trần Đôn Lượng như nứt ra, bi thương quát lớn:
- Phúc Lượng!
- Hừ, Nguyên Lượng, Phúc Lượng, các ngươi cư nhiên là người của Trầngia, quả nhiên là ăn gan báo, dám đến săn giết đệ tử Nam Huyền Tôngchúng ta!
Nghe thấy lời nói lạnh như băng của Bắc Thần, trong lòng Trần Đôn Lượng chìm vào đáy cốc.
- Giết hắn, không thể để cho hắn còn sống rời đi!
Chương trước Chương tiếp
Loading...