Thông tin truyện

Chờ Tôi Có Tội
Số sao
Đánh giá:
465
từ
287
lượt xem
๖ۣۜVăn ๖ۣۜÁn:
Khi mọi người đều cho rằng anh có tội, cô sẽ làm như thế nào?!
Cô nói: "Đi tìm chứng cứ, minh oan cho anh. Hoặc là, bắt lấy anh, rồi đợi anh."
Anh nói: "Được, nói thì phải giữ lời."
✧✧✧
♱♱♱ Trích đoạn tác phẩm ♱♱♱
Chiếc xe phía sau đi qua người họ với tốc độ chậm rãi. Cách lớp cửa kính xe còn đọng những giọt nước, Vưu Minh Hứa nhìn thấy một người đàn ông da trắng bóc, gương mặt không có nét của người bản địa, đầu đinh, ngũ quan sắc nét. Người đó mặc chiếc áo jacket màu đen, cổ áo được kéo dựng lên để lộ một phần cổ và yết hầu. Rất đẹp trai, hơn nữa còn là nét đẹp của một người đàn ông cứng rắn.
……
Cô đứng không vững như sắp ngã. Một cánh tay đỡ eo cô từ phía sau. Vưu Minh Hứa như muốn phát điên, cô nhấc chân tung ra cú đá móc sau. Nhưng anh phản ứng rất nhanh, chớp mắt đã tránh được cú đá, cúi đầu thì thầm bên tai cô: “Chị… không ngoan….. phải tét mông……”
Nói xong, anh lật tay ngồi xuống để cô nằm úp sấp trên chân anh. Cánh tay nặng nề đáp xuống mông cô.
“Còn….. hung dữ nữa không?” Anh hỏi.
Vưu Minh Hứa hít liền mấy hơi cố giữ bình tĩnh, kìm chế giọng nói: “Không hung dữ nữa, anh buông tôi ra.”
Anh nói: “Không được. Trói chị lại thì sẽ ngoan ngoãn thôi.”
Nghe vậy cô nhanh nhẹn lật người tránh thoát khỏi anh. Dường như sớm đã đoán được hành động của cô, anh rút từ đâu ra một sợi dây buộc chặt hai tay cô lại. Vưu Minh Hứa trơ mắt nhìn hai tay bị trói sau lưng. Động tác của anh thành thạo, một tay túm chặt lấy phần mắt cá hai chân của cô, cô dù có giãy đạp thế nào cũng không chạy thoát, rồi anh lại lấy một sợi dây khác buộc hai chân cô lại.
Vưu Minh Hứa như cá nằm trên thớt, chỉ có thể giãy giụa trong lòng anh.
……
Nặng nề nhất có lẽ là đêm trước bình minh. Màn đêm vô tận như nuốt chửng mọi vật. Xung quanh hai người chỉ có làn gió nhè nhẹ và mùi vị của cánh đồng hoang hòa quyện cùng bụi đất.
Hắn nói: “Bất kể yêu hay không yêu, bất kể cảm giác hiện tai của tôi có chân thực hay không. Bất luận em và tôi chết khi nào, chết trong tay ai. Thực ra giây phút này tôi cảm thấy bản thân hình như chưa từng biến thái. Tôi sẽ mãi mãi khắc ghi những phút giây này, hy vọng tương lai em cũng đừng quên.”
Vưu Minh Hứa trầm mặc một lúc, nói: “Có lẽ vậy.”
Hắn nói: “Tôi chỉ ôm một lát thôi, đừng động.”
Khi mọi người đều cho rằng anh có tội, cô sẽ làm như thế nào?!
Cô nói: "Đi tìm chứng cứ, minh oan cho anh. Hoặc là, bắt lấy anh, rồi đợi anh."
Anh nói: "Được, nói thì phải giữ lời."
✧✧✧
♱♱♱ Trích đoạn tác phẩm ♱♱♱
Chiếc xe phía sau đi qua người họ với tốc độ chậm rãi. Cách lớp cửa kính xe còn đọng những giọt nước, Vưu Minh Hứa nhìn thấy một người đàn ông da trắng bóc, gương mặt không có nét của người bản địa, đầu đinh, ngũ quan sắc nét. Người đó mặc chiếc áo jacket màu đen, cổ áo được kéo dựng lên để lộ một phần cổ và yết hầu. Rất đẹp trai, hơn nữa còn là nét đẹp của một người đàn ông cứng rắn.
……
Cô đứng không vững như sắp ngã. Một cánh tay đỡ eo cô từ phía sau. Vưu Minh Hứa như muốn phát điên, cô nhấc chân tung ra cú đá móc sau. Nhưng anh phản ứng rất nhanh, chớp mắt đã tránh được cú đá, cúi đầu thì thầm bên tai cô: “Chị… không ngoan….. phải tét mông……”
Nói xong, anh lật tay ngồi xuống để cô nằm úp sấp trên chân anh. Cánh tay nặng nề đáp xuống mông cô.
“Còn….. hung dữ nữa không?” Anh hỏi.
Vưu Minh Hứa hít liền mấy hơi cố giữ bình tĩnh, kìm chế giọng nói: “Không hung dữ nữa, anh buông tôi ra.”
Anh nói: “Không được. Trói chị lại thì sẽ ngoan ngoãn thôi.”
Nghe vậy cô nhanh nhẹn lật người tránh thoát khỏi anh. Dường như sớm đã đoán được hành động của cô, anh rút từ đâu ra một sợi dây buộc chặt hai tay cô lại. Vưu Minh Hứa trơ mắt nhìn hai tay bị trói sau lưng. Động tác của anh thành thạo, một tay túm chặt lấy phần mắt cá hai chân của cô, cô dù có giãy đạp thế nào cũng không chạy thoát, rồi anh lại lấy một sợi dây khác buộc hai chân cô lại.
Vưu Minh Hứa như cá nằm trên thớt, chỉ có thể giãy giụa trong lòng anh.
……
Nặng nề nhất có lẽ là đêm trước bình minh. Màn đêm vô tận như nuốt chửng mọi vật. Xung quanh hai người chỉ có làn gió nhè nhẹ và mùi vị của cánh đồng hoang hòa quyện cùng bụi đất.
Hắn nói: “Bất kể yêu hay không yêu, bất kể cảm giác hiện tai của tôi có chân thực hay không. Bất luận em và tôi chết khi nào, chết trong tay ai. Thực ra giây phút này tôi cảm thấy bản thân hình như chưa từng biến thái. Tôi sẽ mãi mãi khắc ghi những phút giây này, hy vọng tương lai em cũng đừng quên.”
Vưu Minh Hứa trầm mặc một lúc, nói: “Có lẽ vậy.”
Hắn nói: “Tôi chỉ ôm một lát thôi, đừng động.”
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
- Quyển 4 - Chương 155
- Quyển 4 - Chương 156
- Quyển 4 - Chương 157
- Quyển 4 - Chương 158
- Quyển 4 - Chương 159
- Quyển 4 - Chương 160
- Quyển 4 - Chương 161
- Quyển 4 - Chương 162
- Quyển 4 - Chương 163
- Quyển 4 - Chương 164
- Quyển 4 - Chương 165
- Quyển 4 - Chương 166
- Quyển 4 - Chương 167
- Quyển 4 - Chương 168
- Quyển 4 - Chương 169
- Quyển 4 - Chương 170
- Quyển 4 - Chương 171
- Quyển 4 - Chương 173
- Quyển 4 - Chương 174
- Quyển 4 - Chương 175
- Quyển 4 - Chương 176
- Quyển 4 - Chương 177
- Quyển 4 - Chương 178
- Quyển 4 - Chương 179
- Quyển 4 - Chương 180
- Quyển 4 - Chương 181
- Quyển 4 - Chương 182
- Quyển 4 - Chương 183
- Quyển 4 - Chương 184
- Quyển 4 - Chương 185
- Quyển 4 - Chương 186
- Quyển 4 - Chương 187
- Quyển 4 - Chương 188
- Quyển 4 - Chương 189
- Quyển 4 - Chương 190
- Quyển 4 - Chương 191
- Quyển 4 - Chương 192
- Quyển 4 - Chương 193
- Quyển 4 - Chương 194
- Quyển 4 - Chương 195
- Quyển 4 - Chương 196
- Quyển 5 - Chương 197
- Quyển 5 - Chương 198
- Quyển 5 - Chương 199
- Quyển 5 - Chương 200
Thể loại truyện
- Ngôn Tình
- Nữ Cường
- Gia Đấu
- Cổ Đại
- Ngược
- Đô Thị
- Linh Dị
- Đoản Văn
- Khác
- Sủng
- Hài Hước
- Tiên Hiệp
- Huyền Huyễn
- Xuyên Không
- Đông Phương
- Phương Tây
- Đam Mỹ
- Cung Đấu
- Trọng Sinh
- Dị Giới
- Điền Văn
- Hệ Thống
- Dị Năng
- Mạt Thế
- Võng Du
- Thám Hiểm
- Khoa Huyễn
- Truyện Teen
- Nữ Phụ
- Quân Sự
- Lịch Sử
- Trinh Thám
- Kiếm Hiệp
- Quan Trường
- Xuyên Nhanh
- Bách Hợp
- Sắc
- Review sách
- Không có thông tin về thể loại
- Light Novel
- Việt Nam