Âm Quan Minh Thê
Chương 137
“Aizz, vì muốn đòi lại công bằng cho những đứa trẻ của người khác, cuốicùng lại làm mất đi đứa trẻ của bản thân, quỷ nương bà chính là tự tìmkhổ a! “
Nhìn thấy bộ dạng thống khổ của quỷ nương, hàn thuận không nhịn được mà thở dài.
Lúc này, chúng tôi đang trên đường đến bệnh viện, liền chạy ngang quatrung tâm giám định pháp y thì nhìn thấy rất nhiều xe cảnh sát ở đó, ởtrước cửa lớn đứng đầy cảnh sát vũ trang.
Thấy tình huống ở trung tâm giám định pháp y, sắc mặt của tào lạc độtnhiên trở nên khó coi, mau chóng lấy điện thoại gọi cho trương diệu hoa
Một lúc sau thì có người nghe máy, nhưng tôi ngồi bên cạnh thì phát hiện giọng nói trong điện thoại không phải là giọng của trương diệu hoa
“Alo, tôi là tào lạc, xin hỏi trương diệu hoa có ở đó không? ” tào lạc hỏi
“Tôi là đại úy Chu của cảnh sát hình sự, trương diệu hoa…. Ông ấy bịgiết rồi. ” đầu kia của điện thoại truyền đến một giọng nói nặng nề.
“Cái gì!!? “
Nghe thấy lời này toàn thân tào lạc liền run rẩy dữ dội, điện thoại cũng rơi xuống đất.
“Mau dừng xe! Mau dừng xe! “
Tào lạc lúc này dường như điên cuồng hét lên với hàn thuận.
Hàn thuận cũng nghe thấy những gì đã nói ở đầu kia của điện thoại nênlập tức dừng xe. Tào lạc liền vội vàng xuống xe rồi chạy thẳng đến trung tâm giám định pháp y.
“Hàn đại ca, anh đưa quỷ nương đến bệnh viện trước, tôi đi xem rốt cuộc là chuyện gì. “
Tôi để quỷ nương nằm xuống ghế sau, sau đó giao phó với hàn thuận một tiếng rồi cũng xuống xe.
Tại thời điểm này đã có một đường kẻ màu vàng được bao xung quanh trungtâm giám định pháp y, cảnh sát vũ trang đang duy trì trật tự ở đó, không cho người khác xâm nhập.
Tôi và tào lạc đến trước của trung tâm giám định pháp y, tào lạc muốn đi vào bên trong nhưng lại bị cảnh sát cản lại.
“Tôi là tào lạc, là bạn của trương diệu hoa, cũng là một bác sĩ pháp y,để cho tôi vào trong, tôi muốn xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì! “
Tào lạc lo lắng hét lên với một cảnh sát đang cầm súng, nhưng cảnh sátcũng không có hành động gì, chỉ là yêu cầu ông ấy không được vượt quasợi dây.
Khi tào lạc đang vô cùng lo lắng thì có một cảnh sát hình sự trung niênbước ra từ trung tâm giám định pháp y, cảnh sát hình sự này trông khoảng hơn 40 tuổi, trên đầu cũng đã lấm tấm tóc bạc, mà trong tay ông ấy thìđang cầm một chiếc điện thoại
Chiếc điện thoại này tôi nhớ, chính là cái mà trương diệu hoa dùng, chỉ là lúc này nó đang được bỏ vào trong hộp đựng tang vật.
“Người lúc nãy gọi điện thoại tới, là các anh sao? “
Cảnh sát hình sự đó đi đến, nhìn chúng tôi bên ngoài vòng dây và hỏi tào lạc
Tào lạc gật đầu:” đúng vậy,ông chính là cảnh sát Chu, người lúc nãy nói chuyện với chúng tôi? “
Vị cảnh sát này liền gật đầu, nói:” bên cảnh sát chúng tôi vừa thu thậpcác cuộc gọi trong điện thoại của người chết và ông là người cuối cùngmà ông ấy đã gọi điện thoại, tôi cũng đã kiểm tra bản ghi âm của cuộcgọi, thầy mo mà các ông nhắc đến trong đó là như thế nào? “
“Cảnh sát Chu, tôi và người kế bên này tên là đỗ minh, đều là người củađạo gia, đã có mười ba sản phụ chết hàng loạt trong bệnh viện phụ sản,mà từ tử cung của mỗi người đều thấy trứng cóc ở bên trong, cho nênchúng tôi nghi ngờ rằng cái chết ngoài ý muốn của bọn họ là do bị trúngcổ của thầy mo, mà thầy mo này chúng tôi có thể khẳng định chính làngười tên dương căn sinh làm việc ở nhà xác.
Tào lạc vội nói tiếp:”chúng tôi lấy trứng cóc từ trong tử cung của vịsản phụ thứ 13 giao cho một người bạn bảo quản, nhưng mới vừa rồi, người bạn của chúng tôi cũng bị trúng cổ của dương căn sinh, mà người bạn đó ở trong một nhà trọ gần đây đã bị rạch bụng một cách tàn nhẫn để lấy đicổ trùng, hiện giờ bà ấy đang được đưa đến bệnh viện để chữa trị…. “
Tào lạc đem tất cả mọi chuyện xảy ra trước đó đều nói cho cảnh sát Chu nghe, sau khi nghe xong ông ấy liền cau mày thật sâu.
“Những điều mà các anh nói trước đây, trong tài liệu giao cho phía cảnhsát của chúng tôi cũng đã từng đề cập qua, chỉ là loại cổ thuật này thật sự có tồn tại sao? “
“Tin hay không là do ông, không phải do chúng tôi. Cảnh sát Chu, bây giờ tôi có thể đi xem thi thể của trương diệu hoa được không? ” tào lạc hỏi
Cảnh sát Chu gật đầu:”các anh cũng có thể xem như là nhân chứng của vụán, đi nhìn thi thể của ông ấy một cái cũng không vấn đề gì, chẳng qualà các anh phải chuẩn bị tâm lý, bởi vì dáng vẻ chết của ông ấy….rất quỷ dị! “
Nói xong, cảnh sát chu liền chỉ về phía cảnh sát vũ trang để cho chúngtôi đi vào trung tâm giám định, sau đó thì đến văn phòng làm việc thường ngày của trương diệu hoa.
Bởi vì vụ án vừa mới xảy ra, nên để bảo lưu hiện trường vụ án, ttất cảđồ đạc trong phòng đều không được động vào, để bảo đảm được giữ nguyênhình dáng ban đầu, có một số cảnh sát đang thu thập video xảy ra trong 2 ngày qua, một số khác thì đang kiểm tra vật dùng trong phòng.
Mà trong phòng làm việc, tôi nhìn thấy có một bộ xương đang ngồi trênbàn, mà trên bộ xương này cũng không còn bất cứ máu thịt gì nữa mà làtầng tầng lớp lớp dây leo
Những dây leo này y hệt như cái đã xuất hiện trong người của quỷ nương,đều có màu vàng nhạt, nhưng so sánh với nhau thì ở trên bộ xương nàycàng mọc ra rất nhiều.
Tôi chỉ thấy những dây leo này đan xen, tầng tầng lớp lớp trên bộ xương, từng sợi từng sợi xoắn ốc lại nhô ra trông như một con rắn đang sống,xung quanh những dây leo đó, liền mọc lên những chiếc lá xanh, nở ra một đoá hoa màu trắng, mà những đoá hoa màu trắng này đang dùng tốc độ mắtthường có thể thấy được mà héo tàn, biến thành những hạt giống màu nâu.
Những hạt giống này có hạt thì rơi xuống đất, có hạt thì rơi lên ngườibộ xương, mà những hạt giống này rất nhanh liền bén rễ trên phần thịtcòn lại của bộ xương, rồi lại trở thành những sợi dây leo tràn đầy sứcsống.
Chỉ trong vòng thời gian ngắn ngủi mấy phút, mà tôi đã chứng kiến toànbộ quá trình ra hoa kết quả của một loại thực vật, tốc độ tăng trưởngnày vượt xa so với nhận thức của tôi, mà những sĩ quan khác thì cảm thấy vô cùng bối rối.
“Loại thực vật này được gọi là chi tơ hồng, là một loại thuốc phổ biến ở vùng núi rừng tây nam, chẳng qua là chi tơ hồng lại ở trên thi thể củatrương tiên sinh để mọc và sinh trưởng với tốc độ nhanh hơn hàng chụctriệu lần so với bình thường thì đây cũng là lần đầu tôi nhìn thấy. “
Lúc này một nữ cảnh sát phụ trách điều tra hiện trường đi đến và nói với chúng tôi.
“Cổ trùng, đây chính là cổ trùng Nó giống hệt như thứ ở trên người quỷ nương!!”
Đôi mắt tào lạc run rẩy nhìn bộ xương đang bị bao quanh bởi chi tơ hồng, sắc mặt trở nên tái nhợt
Ông ấy giống như nhớ ra điều gì liền rút điện thoại ra và nhấn nút quay số.
“Alo, trịnh khởi hả? Bây giờ anh đang ở bệnh viện hả? Trước đừng quantâm chuyện của quỷ nương, mau chóng đến trung tâm giám định pháp y,trương diệu hoa chết rồi! Y hệt như loại cổ ở trên người quỷ nương!!”
Trong 10 người chúng tôi, trịnh khởi là người ở cao nguyên tây nam dàinhất, hiểu rõ cổ thuật nhất, mà khi trịnh khởi cấp tốc chạy đến trungtâm giám định pháp y, sau khi thấy bộ dáng của trương diệu hoa, liền hít một ngụm lãnh khí
“Dương căn sinh này cũng quá tàn nhẫn đi! Trương diệu hoa chẳng ra chỉcó một chút nghi ngờ ông ta, kết quả liền bị hạ độc, thậm chí đến cảchết toàn thây cũng không được! “
Trong khi nói, trịnh khởi liền cắt đứt chi tơ hồng trong tay, nhưng chitơ hồng vẫn tiếp tục sinh trưởng ở các giữa ngón tay, sức sống vô cùngmạnh mẽ.
“Tôi nghe người dân ở tây nam nói qua, đây là một loại thực vật cổ đượcnuôi từ chi tơ hồng, người nuôi cổ chỉ cần cho hạt giống vào nước đểngười khác uống hoặc để rơi vào trên người. Thì những hạt giống này secnhanh chóng bén rễ nảy mầm trong cơ thể con người, cho đến khi hút sạchgiọt máu và miếng thịt cuối cùng của cơ thể, giống như trương diệu hoađây, chỉ còn lại một bộ xương! “
Lúc nói những lời này, sắc mặt của trịnh khởi có vẻ trầm trọng:”trươngdiệu hoa chỉ là một người bình thường, loại cổ thực vật này có thể dùngmột khoảng thời gian ngắn thì có thể ăn mòn hết sinh mệnh của ông ấy. Mà quỷ nương là người của đạo gia, trong cơ thể có tâm lực bảo vệ, loại cổ này trong cơ thể cô ấy sinh trưởng với tốc độ chậm hơn so với bìnhthường rất nhiều nhưng tình hình cũng không khả quan lắm. Lúc nãy tôi có đi bệnh viện xem tình trạng của bà ấy, nếu như không ngoài ý muốn, thìbà ấy chỉ có thể kiên trì 7 ngày, sau bảy ngày chi tơ hồng sẽ xâm nhậpvào tim và não của bà ấy, khi đó dù là hoa đà tái thể cũng không cứuđược! “
Nhìn thấy bộ dạng thống khổ của quỷ nương, hàn thuận không nhịn được mà thở dài.
Lúc này, chúng tôi đang trên đường đến bệnh viện, liền chạy ngang quatrung tâm giám định pháp y thì nhìn thấy rất nhiều xe cảnh sát ở đó, ởtrước cửa lớn đứng đầy cảnh sát vũ trang.
Thấy tình huống ở trung tâm giám định pháp y, sắc mặt của tào lạc độtnhiên trở nên khó coi, mau chóng lấy điện thoại gọi cho trương diệu hoa
Một lúc sau thì có người nghe máy, nhưng tôi ngồi bên cạnh thì phát hiện giọng nói trong điện thoại không phải là giọng của trương diệu hoa
“Alo, tôi là tào lạc, xin hỏi trương diệu hoa có ở đó không? ” tào lạc hỏi
“Tôi là đại úy Chu của cảnh sát hình sự, trương diệu hoa…. Ông ấy bịgiết rồi. ” đầu kia của điện thoại truyền đến một giọng nói nặng nề.
“Cái gì!!? “
Nghe thấy lời này toàn thân tào lạc liền run rẩy dữ dội, điện thoại cũng rơi xuống đất.
“Mau dừng xe! Mau dừng xe! “
Tào lạc lúc này dường như điên cuồng hét lên với hàn thuận.
Hàn thuận cũng nghe thấy những gì đã nói ở đầu kia của điện thoại nênlập tức dừng xe. Tào lạc liền vội vàng xuống xe rồi chạy thẳng đến trung tâm giám định pháp y.
“Hàn đại ca, anh đưa quỷ nương đến bệnh viện trước, tôi đi xem rốt cuộc là chuyện gì. “
Tôi để quỷ nương nằm xuống ghế sau, sau đó giao phó với hàn thuận một tiếng rồi cũng xuống xe.
Tại thời điểm này đã có một đường kẻ màu vàng được bao xung quanh trungtâm giám định pháp y, cảnh sát vũ trang đang duy trì trật tự ở đó, không cho người khác xâm nhập.
Tôi và tào lạc đến trước của trung tâm giám định pháp y, tào lạc muốn đi vào bên trong nhưng lại bị cảnh sát cản lại.
“Tôi là tào lạc, là bạn của trương diệu hoa, cũng là một bác sĩ pháp y,để cho tôi vào trong, tôi muốn xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì! “
Tào lạc lo lắng hét lên với một cảnh sát đang cầm súng, nhưng cảnh sátcũng không có hành động gì, chỉ là yêu cầu ông ấy không được vượt quasợi dây.
Khi tào lạc đang vô cùng lo lắng thì có một cảnh sát hình sự trung niênbước ra từ trung tâm giám định pháp y, cảnh sát hình sự này trông khoảng hơn 40 tuổi, trên đầu cũng đã lấm tấm tóc bạc, mà trong tay ông ấy thìđang cầm một chiếc điện thoại
Chiếc điện thoại này tôi nhớ, chính là cái mà trương diệu hoa dùng, chỉ là lúc này nó đang được bỏ vào trong hộp đựng tang vật.
“Người lúc nãy gọi điện thoại tới, là các anh sao? “
Cảnh sát hình sự đó đi đến, nhìn chúng tôi bên ngoài vòng dây và hỏi tào lạc
Tào lạc gật đầu:” đúng vậy,ông chính là cảnh sát Chu, người lúc nãy nói chuyện với chúng tôi? “
Vị cảnh sát này liền gật đầu, nói:” bên cảnh sát chúng tôi vừa thu thậpcác cuộc gọi trong điện thoại của người chết và ông là người cuối cùngmà ông ấy đã gọi điện thoại, tôi cũng đã kiểm tra bản ghi âm của cuộcgọi, thầy mo mà các ông nhắc đến trong đó là như thế nào? “
“Cảnh sát Chu, tôi và người kế bên này tên là đỗ minh, đều là người củađạo gia, đã có mười ba sản phụ chết hàng loạt trong bệnh viện phụ sản,mà từ tử cung của mỗi người đều thấy trứng cóc ở bên trong, cho nênchúng tôi nghi ngờ rằng cái chết ngoài ý muốn của bọn họ là do bị trúngcổ của thầy mo, mà thầy mo này chúng tôi có thể khẳng định chính làngười tên dương căn sinh làm việc ở nhà xác.
Tào lạc vội nói tiếp:”chúng tôi lấy trứng cóc từ trong tử cung của vịsản phụ thứ 13 giao cho một người bạn bảo quản, nhưng mới vừa rồi, người bạn của chúng tôi cũng bị trúng cổ của dương căn sinh, mà người bạn đó ở trong một nhà trọ gần đây đã bị rạch bụng một cách tàn nhẫn để lấy đicổ trùng, hiện giờ bà ấy đang được đưa đến bệnh viện để chữa trị…. “
Tào lạc đem tất cả mọi chuyện xảy ra trước đó đều nói cho cảnh sát Chu nghe, sau khi nghe xong ông ấy liền cau mày thật sâu.
“Những điều mà các anh nói trước đây, trong tài liệu giao cho phía cảnhsát của chúng tôi cũng đã từng đề cập qua, chỉ là loại cổ thuật này thật sự có tồn tại sao? “
“Tin hay không là do ông, không phải do chúng tôi. Cảnh sát Chu, bây giờ tôi có thể đi xem thi thể của trương diệu hoa được không? ” tào lạc hỏi
Cảnh sát Chu gật đầu:”các anh cũng có thể xem như là nhân chứng của vụán, đi nhìn thi thể của ông ấy một cái cũng không vấn đề gì, chẳng qualà các anh phải chuẩn bị tâm lý, bởi vì dáng vẻ chết của ông ấy….rất quỷ dị! “
Nói xong, cảnh sát chu liền chỉ về phía cảnh sát vũ trang để cho chúngtôi đi vào trung tâm giám định, sau đó thì đến văn phòng làm việc thường ngày của trương diệu hoa.
Bởi vì vụ án vừa mới xảy ra, nên để bảo lưu hiện trường vụ án, ttất cảđồ đạc trong phòng đều không được động vào, để bảo đảm được giữ nguyênhình dáng ban đầu, có một số cảnh sát đang thu thập video xảy ra trong 2 ngày qua, một số khác thì đang kiểm tra vật dùng trong phòng.
Mà trong phòng làm việc, tôi nhìn thấy có một bộ xương đang ngồi trênbàn, mà trên bộ xương này cũng không còn bất cứ máu thịt gì nữa mà làtầng tầng lớp lớp dây leo
Những dây leo này y hệt như cái đã xuất hiện trong người của quỷ nương,đều có màu vàng nhạt, nhưng so sánh với nhau thì ở trên bộ xương nàycàng mọc ra rất nhiều.
Tôi chỉ thấy những dây leo này đan xen, tầng tầng lớp lớp trên bộ xương, từng sợi từng sợi xoắn ốc lại nhô ra trông như một con rắn đang sống,xung quanh những dây leo đó, liền mọc lên những chiếc lá xanh, nở ra một đoá hoa màu trắng, mà những đoá hoa màu trắng này đang dùng tốc độ mắtthường có thể thấy được mà héo tàn, biến thành những hạt giống màu nâu.
Những hạt giống này có hạt thì rơi xuống đất, có hạt thì rơi lên ngườibộ xương, mà những hạt giống này rất nhanh liền bén rễ trên phần thịtcòn lại của bộ xương, rồi lại trở thành những sợi dây leo tràn đầy sứcsống.
Chỉ trong vòng thời gian ngắn ngủi mấy phút, mà tôi đã chứng kiến toànbộ quá trình ra hoa kết quả của một loại thực vật, tốc độ tăng trưởngnày vượt xa so với nhận thức của tôi, mà những sĩ quan khác thì cảm thấy vô cùng bối rối.
“Loại thực vật này được gọi là chi tơ hồng, là một loại thuốc phổ biến ở vùng núi rừng tây nam, chẳng qua là chi tơ hồng lại ở trên thi thể củatrương tiên sinh để mọc và sinh trưởng với tốc độ nhanh hơn hàng chụctriệu lần so với bình thường thì đây cũng là lần đầu tôi nhìn thấy. “
Lúc này một nữ cảnh sát phụ trách điều tra hiện trường đi đến và nói với chúng tôi.
“Cổ trùng, đây chính là cổ trùng Nó giống hệt như thứ ở trên người quỷ nương!!”
Đôi mắt tào lạc run rẩy nhìn bộ xương đang bị bao quanh bởi chi tơ hồng, sắc mặt trở nên tái nhợt
Ông ấy giống như nhớ ra điều gì liền rút điện thoại ra và nhấn nút quay số.
“Alo, trịnh khởi hả? Bây giờ anh đang ở bệnh viện hả? Trước đừng quantâm chuyện của quỷ nương, mau chóng đến trung tâm giám định pháp y,trương diệu hoa chết rồi! Y hệt như loại cổ ở trên người quỷ nương!!”
Trong 10 người chúng tôi, trịnh khởi là người ở cao nguyên tây nam dàinhất, hiểu rõ cổ thuật nhất, mà khi trịnh khởi cấp tốc chạy đến trungtâm giám định pháp y, sau khi thấy bộ dáng của trương diệu hoa, liền hít một ngụm lãnh khí
“Dương căn sinh này cũng quá tàn nhẫn đi! Trương diệu hoa chẳng ra chỉcó một chút nghi ngờ ông ta, kết quả liền bị hạ độc, thậm chí đến cảchết toàn thây cũng không được! “
Trong khi nói, trịnh khởi liền cắt đứt chi tơ hồng trong tay, nhưng chitơ hồng vẫn tiếp tục sinh trưởng ở các giữa ngón tay, sức sống vô cùngmạnh mẽ.
“Tôi nghe người dân ở tây nam nói qua, đây là một loại thực vật cổ đượcnuôi từ chi tơ hồng, người nuôi cổ chỉ cần cho hạt giống vào nước đểngười khác uống hoặc để rơi vào trên người. Thì những hạt giống này secnhanh chóng bén rễ nảy mầm trong cơ thể con người, cho đến khi hút sạchgiọt máu và miếng thịt cuối cùng của cơ thể, giống như trương diệu hoađây, chỉ còn lại một bộ xương! “
Lúc nói những lời này, sắc mặt của trịnh khởi có vẻ trầm trọng:”trươngdiệu hoa chỉ là một người bình thường, loại cổ thực vật này có thể dùngmột khoảng thời gian ngắn thì có thể ăn mòn hết sinh mệnh của ông ấy. Mà quỷ nương là người của đạo gia, trong cơ thể có tâm lực bảo vệ, loại cổ này trong cơ thể cô ấy sinh trưởng với tốc độ chậm hơn so với bìnhthường rất nhiều nhưng tình hình cũng không khả quan lắm. Lúc nãy tôi có đi bệnh viện xem tình trạng của bà ấy, nếu như không ngoài ý muốn, thìbà ấy chỉ có thể kiên trì 7 ngày, sau bảy ngày chi tơ hồng sẽ xâm nhậpvào tim và não của bà ấy, khi đó dù là hoa đà tái thể cũng không cứuđược! “