Âm Quan Minh Thê
Chương 125
“Làm sao, chẳng lẽ Đàm Bính Khôn ông lại là một ngụy quân tử nói một đằng làm một nẻo?”
Thấy trên mặt Đàm Bính Khôn có một tia do dự, Tạ Chính Đức liền nhân cơ hội mà cười lạnh.
Nghe xong lời này, mặt Đàm Bình Khôn hiện lên vẻ bất lực, ông ta nhùn về phía Lưu Trường Vân, lắc lắc đầu:”Trường Vân, ta không thể bao che được ngưoi!”
Nói xong, tay Đàm Bính Khôn ngưng tụ một loạt biểu tượng có ý nghĩa, đánh vào quan tài gỗ màu đen của Lưu Trường Vân
“Đại trưởng lão, đừng mà…. “
Lúc này, mặt Lưu Trường Vân trở nên trắng bệchmáu(tái nhợt),cỗ quan tàicủa Lưu Trường Vân liền bị nứt ra dưới tác dụng của lá bùa, sau đó nó đổ vỡ ngay lập tức và phần lớn mùn cưa(bột gỗ) bay trong không khí
Phụt!
Lưu Trường Vân mở miệng và phun ra một ngụm máu, mà trên người của ôngta, mà thân thể ông ta có chút lảo đảo không vững giống như đã chịu phải tổn hại rất lớn.
Cho đến khi thấy Lưu Trường Vân phun ra một ngụm máu, thì Tạ Chính Đức mới vừa lòng mà gật đầu.
“Tạ Chính Đức, ta đã phế đi công lực quỷ mộ của Lưu Trường Vân, ngươi hài lòng rồi chứ? “
Sau khi làm xong mọi chuyện, Đàm Bính Khôn không thèm để ý Lưu TrườngVân đang phun ra máu ở dưới đất mà quay sang hét lên với Tạ Chính Đức
“Tại quỷ mộ môn lấy đi mạng sống của mộ nhân, với tình huống có sự hiệndiện của Vũ Minh Uyên, tôi không muốn phải thực hiện cách này, chỉ là,có thể thấy Đàm Bính Khôn ngươi tự tay phế đi đạo hạnh của hắn, ta cũngcảm thấy khá hài lòng.” Tạ Chính Đức nói, trên mặt cũng là tràn ngập nụcười.
Đàm Bính Khôn không hề cho Tạ Chính Đức sắc mặt tốt, ông ta quay sangnhững người quỷ mộ môn bên cạnh, nói:”Lấy cho Lưu Trường Vân dược liệuchữa thương uống, uống xong liền để hắn cút xuống núi, vĩnh viễn khôngđể trở lại quỷ mộ môn! “
Đệ tử bên cạnh mặt sợ hãi mà gật đầu đồng ý, mau chóng đem Lưu TrườngVân rời đi. Đàm Bính Khôn nhìn về phía Tạ Chính Đức, hét lên:”Tạ ChínhĐức, bây giờ những việc nên làm ta cũng đã làm theo ý ông rồi, còn cóchỗ nào không vừa ý không? “
“Vô cùng vừa ý” Tạ Chính Đức cười nói
“Nếu đã vừa ý rồi, thì mau chóng cút cho ta! Đừng để ta phải nhìn thấy ngươi! ” Đàm Bính Khôn phẫn nộ nói.
“Khụ, Đàm Bính Khôn, ta biết bây giờ ngươi đang rất tức giận,nói nhiềulời với ngươi cũng vô ích. Nhưng ngươi đừng quên, Tạ Chính Đức ta cũngkhông phải là người ngươi muốn gặp liền có thể gặp,nói khôg muốn gặpliền không muốn gặp, xin ngươi hãy chú ý khẩu khí của bản thân khi nóichuyện với ta!” Mặt Tạ Chính Đức hiện lên nét lạnh lùng, đó là đạo đốiđãi
Nói xong, Tạ Chính Đức không để ý Đàm Bính Khôn, nhìn về phía tôi nói:”Đỗ Minh, chúng ta đi! “.
Tôi gật đầu, chuẩn bị rời đi cùng Tạ Chính Đức
Nhưng lúc này Đàm Bính Khôn lại mở miệng:”Tạ Chính Đức, ngươi có thể đi, nhưng Đỗ Minh thì bắt buộc phải ở lại, cậu ta là khách quý của quỷ mộmôn! “
“Khách quý?”
Tạ Chính Đức quay đầu nhìn Đàm Bính Khôn, trên mặt cười ý vị thâmtrường:”Ta đương nhiên biết Đỗ Minh là khách quý của quỷ mộ môn, nhưngngươi có thấy qua ai dùng phương thức như thế để chào đón khách quýkhông? Còn nữa, với tư cách là sư phụ của cậu ta, ta có một sự bất bìnhsâu sắc với quỷ mộ môn,chứ đừng nói chỉ vì dựa vào lương tử lúc nãy, ĐỗMinh nếu lưu lại quỷ mộ môn, ai dám bảo đảm không cho cậu ta mang hàinhỏ? “(Câu này e k hiểu lắm:((()
Thực ra, không cần Tạ Chính Đức nói thì thôi cũng hiểu, tôi lúc này, bởi vì những chuyện đã phát sinh lúc trước, có thể nói đã hoàn toàn phá vỡmối quan hệ với quỷ mộ môn
Quỷ mộ môn chủ rất cho tôi mặt mũi, tuy tôi không biết bản thân có mặtmũi lớn như thế là từ đâu ra, nhưng đến việc có thể buông tha Tạ ChínhĐức-người có mối thù giết người với ông ta.
Nhưng mà quỷ mộ môn chủ cho tôi mặt mũi, không có nghĩa là người quỷ mộ môn sẽ cho tôi sắc mặt tốt.
Lưu Trường Vân bắt tôi làm quỷ nô, Đàm Bính Khôn liền vì điều này màkhông tiếc phế đi đạo hạnh của ông ta, đây là việc mà tất cả chúng tôiđều không nguyện ý nhìn thấy, nhưng chuyện cũng đã xảy ra và hình thànhkhoảng cách giữa hai bên. Dưới tình huống này, nếu như tôi lưu lại đây,nó lại không sáng suốt, vì vậy rời đi cùng Tạ Chính Đức là quyết địnhđúng đắn nhất.
Mang suy nghĩ như thế, tôi liền hướng Đàm Bính Khôn,kính trọng nói:”Đàmtrưởng lão, cám ơn quý sơn môn những ngày qua đã tiếp đãi tôi, chẳng qua là, tôi cảm thấy mình không thích hợp ở đây, đối với ý tốt của môn chủcùng các vị trưởng lão, vãn bối đều cảm nhận ở trong lòng
Nghe xong lời này, sắc mặt của Đàm Bính Khôn có chút khó coi, nhưng tôicũng không quan tâm ý của ông ta, quay sang Tạ Chính Đức bên cạnh.
“Đỗ Minh, cùng ta đến quỷ gian đi, quỷ gian là một địa phương tốt, cậucùng ta đi tới đó, liền có thêm một công việc! “Lúc này Tạ Chính Đứcliền nói với tôi như thế
“Xin lỗi sư phụ, e rằng bây giờ ta không thể đi.” Trước lời mời của Tạ Chính Đức, ta lắc đầu.
“Làm sao? “Tạ Chính Đức một trận nghi ngờ
“Chuyện ở dương gian của ta còn có rất nhiều chuyện chưa hoàn thành, lần này ta tới đây, cũng là vì lời mời lúc trước của quỷ mộ môn, mà bây giờ cư nhiên là nhất phách lưỡng tán(hồn ở hai nơi??? E k chắc nữa),đươngnhiên phải trở về Thừa Duyên tự(chùa Thừa Duyên), ở đó còn có người màta muốn đợi.” Tôi nói với Mộ Chính Đức
“Thừa Duyên tự? “
Nghe xong lời này, Tạ Chính Đức nhíu mày nhưng cũng không nói gì nhiều,sau đó liền gật đầu:” Cũng tốt, cũng tốt, cao tăng có phật phap cao thâm trong Thừa Duyên tự nhiều, cậu ở đó tu hành vô cùng có lợi, nếu như một ngày nào đó cậu muốn đến quỷ gian, chỉ cần nói với ta một tiếng, vi sưliền mở cửa chào đón! “
“Vậy thì ta cám ơn sư phụ!”
Tôi gật gật đầu, có chút ứng phó nói. Tôi và Tạ Chính Đức tuy rằng thậtsự là sư đồ, nhưng thời gian tôi và ông ấy biết nhau vẫn rất ngắn ngủi,cộng thêm thủ đoạn đẫm máu của ông ấy, liền làm tôi đến bây giờ vẫn luôn cảnh giác.
Tạ Chính Đức không hề để ý đến nét mặt tôi biến hoá, chỉ gật đầu rồi không nói thêm gì nữa.
Tôi và quỷ mộ môn không chút lưu luyến chuẩn bị rời đi, nhưng vào lúcđi, tôi vẫn không quên nhìn Đàm Bính Khôn:”Đàm trưởng lão, không biếtông có thể nói cho ta, lúc đầu gọi tôi đến quỷ mộ môn là có chuyện gìkhông? “
Khi đó Tôn Nguyên và Châu Loan nhìn thấy tôi, là nói ân sư của bọn họmuốn mời Thẩm Trường Thu đến quỷ mộ môn, nhưng vì Thẩm Trường Thu đãchết nên liền mời đệ tử là tôi. Mà bây giờ tôi hồ hồ đồ đồ đến quỷ mộmôn, rồi lại hồ đồ nhận được sự chú ý của quỷ mộ môn chủ, lại hồ đồ bàng hoàng mà rời đi.
Mà Tạ Chính Đức thì khác, lúc này Đàm Bính Khôn cho tôi sắc mặt hoànhã:” Thật ra ban đầu ta cho bọn Tôn Nguyên đi tìm Thẩm Trường Thu, thật ra là để ông ta thay quỷ mộ môn thoát khỏi đám người âm quan môn, chỉtiếc là Thẩm Trường Thu đã chết, cho nên Tôn Nguyên bọn họ liền mời cậu, thật là cơ duyên xảo hợp trêu ngươi! “
“Thoát khỏi người của âm quan môn? “Nghe xong lời này trong lòng tôi có chút bối rối.
“Không sai. “
Đàm Bính Khôn gật đầu nói:” Trong năm sáu mươi năm gần đây, quỷ mộ môncủa ta cks xung đột với âm quan môn, nhưng cũng không đi tới nước thủyhoả bất dung. Mà người lần này chúng ta muốn giết, lại là nhận vật quantrọng của âm quan môn. Nhưng vid không muốn mâu thuẫn giữa quỷ mộ môn và âm quan môn đến mức không thể vãn hồi, cho nên quỷ mộ môn ta không tiện tự ra tay, cho nên liền mời các đạo sĩ đã từng nhận ân tình của quỷ mộmôn ta trước đây, muốn mượn tay bọn họ để loại bỏ người này, mà ThẩmTrường Thu cũng ở trong đó,bây giờ tất cả đạo gia mà chúng ta mời trướcđó cũng đã đến đông đủ.”
“Còn đối với Đỗ Minh cậu, cậu là người được quỷ mộ môn chủ đánh giá cao, nên tuy cậu được mời đến đây, nhưng hoàn toàn có thể không cần tham gia vào, cậu có thể rời đi ngay bây giờ, còn nếu muốn lưu lại, đối với quỷmộ môn chúng ta cũng là lễ quý
Nghe xong những lời này, mấy ngày qua trong lòng tôi cảm thấy bối rốitại sao quỷ mộ môn là mời tôi đến, không nghĩ đến là để giết một người
Tuy nhiên đạo hạnh của tôi còn quá yếu, nó căn bản không hề cùng một cấp bậc với Thẩm Trường Thu, quỷ mộ môn muốn mời tôi giúp đỡ, e rằng tôi đi cũng không có tác dụng lớn,mà nếu không đi thì bản thân lại an toàn.
“Thì ra là vậy, vậy người âm quan môn mà các ông muốn giết có thân phận như thế nào?” Tôi phối hợp gật đầu rồi nói.
Đàm Bính Khôn trả lời:” Hắn ta là đường chủ của âm quan môn, mà tên của hắn là Lưu Khải Sơn! “
“Lưu Khải Sơn?! ” ( Mình dịch là lưu khởi sơn á)
Nghe thấy cái tên này, não tôi liền trống rỗng, tôi có chút không xácđịnh nhìn về phía Đàm Bính Khôn, thận trọng hỏi:”Đàm trưởng lão, ôngchắc chắn người mà quỷ mộ môn muốn giết tên là Lưu Khải Sơn??”
Thấy trên mặt Đàm Bính Khôn có một tia do dự, Tạ Chính Đức liền nhân cơ hội mà cười lạnh.
Nghe xong lời này, mặt Đàm Bình Khôn hiện lên vẻ bất lực, ông ta nhùn về phía Lưu Trường Vân, lắc lắc đầu:”Trường Vân, ta không thể bao che được ngưoi!”
Nói xong, tay Đàm Bính Khôn ngưng tụ một loạt biểu tượng có ý nghĩa, đánh vào quan tài gỗ màu đen của Lưu Trường Vân
“Đại trưởng lão, đừng mà…. “
Lúc này, mặt Lưu Trường Vân trở nên trắng bệchmáu(tái nhợt),cỗ quan tàicủa Lưu Trường Vân liền bị nứt ra dưới tác dụng của lá bùa, sau đó nó đổ vỡ ngay lập tức và phần lớn mùn cưa(bột gỗ) bay trong không khí
Phụt!
Lưu Trường Vân mở miệng và phun ra một ngụm máu, mà trên người của ôngta, mà thân thể ông ta có chút lảo đảo không vững giống như đã chịu phải tổn hại rất lớn.
Cho đến khi thấy Lưu Trường Vân phun ra một ngụm máu, thì Tạ Chính Đức mới vừa lòng mà gật đầu.
“Tạ Chính Đức, ta đã phế đi công lực quỷ mộ của Lưu Trường Vân, ngươi hài lòng rồi chứ? “
Sau khi làm xong mọi chuyện, Đàm Bính Khôn không thèm để ý Lưu TrườngVân đang phun ra máu ở dưới đất mà quay sang hét lên với Tạ Chính Đức
“Tại quỷ mộ môn lấy đi mạng sống của mộ nhân, với tình huống có sự hiệndiện của Vũ Minh Uyên, tôi không muốn phải thực hiện cách này, chỉ là,có thể thấy Đàm Bính Khôn ngươi tự tay phế đi đạo hạnh của hắn, ta cũngcảm thấy khá hài lòng.” Tạ Chính Đức nói, trên mặt cũng là tràn ngập nụcười.
Đàm Bính Khôn không hề cho Tạ Chính Đức sắc mặt tốt, ông ta quay sangnhững người quỷ mộ môn bên cạnh, nói:”Lấy cho Lưu Trường Vân dược liệuchữa thương uống, uống xong liền để hắn cút xuống núi, vĩnh viễn khôngđể trở lại quỷ mộ môn! “
Đệ tử bên cạnh mặt sợ hãi mà gật đầu đồng ý, mau chóng đem Lưu TrườngVân rời đi. Đàm Bính Khôn nhìn về phía Tạ Chính Đức, hét lên:”Tạ ChínhĐức, bây giờ những việc nên làm ta cũng đã làm theo ý ông rồi, còn cóchỗ nào không vừa ý không? “
“Vô cùng vừa ý” Tạ Chính Đức cười nói
“Nếu đã vừa ý rồi, thì mau chóng cút cho ta! Đừng để ta phải nhìn thấy ngươi! ” Đàm Bính Khôn phẫn nộ nói.
“Khụ, Đàm Bính Khôn, ta biết bây giờ ngươi đang rất tức giận,nói nhiềulời với ngươi cũng vô ích. Nhưng ngươi đừng quên, Tạ Chính Đức ta cũngkhông phải là người ngươi muốn gặp liền có thể gặp,nói khôg muốn gặpliền không muốn gặp, xin ngươi hãy chú ý khẩu khí của bản thân khi nóichuyện với ta!” Mặt Tạ Chính Đức hiện lên nét lạnh lùng, đó là đạo đốiđãi
Nói xong, Tạ Chính Đức không để ý Đàm Bính Khôn, nhìn về phía tôi nói:”Đỗ Minh, chúng ta đi! “.
Tôi gật đầu, chuẩn bị rời đi cùng Tạ Chính Đức
Nhưng lúc này Đàm Bính Khôn lại mở miệng:”Tạ Chính Đức, ngươi có thể đi, nhưng Đỗ Minh thì bắt buộc phải ở lại, cậu ta là khách quý của quỷ mộmôn! “
“Khách quý?”
Tạ Chính Đức quay đầu nhìn Đàm Bính Khôn, trên mặt cười ý vị thâmtrường:”Ta đương nhiên biết Đỗ Minh là khách quý của quỷ mộ môn, nhưngngươi có thấy qua ai dùng phương thức như thế để chào đón khách quýkhông? Còn nữa, với tư cách là sư phụ của cậu ta, ta có một sự bất bìnhsâu sắc với quỷ mộ môn,chứ đừng nói chỉ vì dựa vào lương tử lúc nãy, ĐỗMinh nếu lưu lại quỷ mộ môn, ai dám bảo đảm không cho cậu ta mang hàinhỏ? “(Câu này e k hiểu lắm:((()
Thực ra, không cần Tạ Chính Đức nói thì thôi cũng hiểu, tôi lúc này, bởi vì những chuyện đã phát sinh lúc trước, có thể nói đã hoàn toàn phá vỡmối quan hệ với quỷ mộ môn
Quỷ mộ môn chủ rất cho tôi mặt mũi, tuy tôi không biết bản thân có mặtmũi lớn như thế là từ đâu ra, nhưng đến việc có thể buông tha Tạ ChínhĐức-người có mối thù giết người với ông ta.
Nhưng mà quỷ mộ môn chủ cho tôi mặt mũi, không có nghĩa là người quỷ mộ môn sẽ cho tôi sắc mặt tốt.
Lưu Trường Vân bắt tôi làm quỷ nô, Đàm Bính Khôn liền vì điều này màkhông tiếc phế đi đạo hạnh của ông ta, đây là việc mà tất cả chúng tôiđều không nguyện ý nhìn thấy, nhưng chuyện cũng đã xảy ra và hình thànhkhoảng cách giữa hai bên. Dưới tình huống này, nếu như tôi lưu lại đây,nó lại không sáng suốt, vì vậy rời đi cùng Tạ Chính Đức là quyết địnhđúng đắn nhất.
Mang suy nghĩ như thế, tôi liền hướng Đàm Bính Khôn,kính trọng nói:”Đàmtrưởng lão, cám ơn quý sơn môn những ngày qua đã tiếp đãi tôi, chẳng qua là, tôi cảm thấy mình không thích hợp ở đây, đối với ý tốt của môn chủcùng các vị trưởng lão, vãn bối đều cảm nhận ở trong lòng
Nghe xong lời này, sắc mặt của Đàm Bính Khôn có chút khó coi, nhưng tôicũng không quan tâm ý của ông ta, quay sang Tạ Chính Đức bên cạnh.
“Đỗ Minh, cùng ta đến quỷ gian đi, quỷ gian là một địa phương tốt, cậucùng ta đi tới đó, liền có thêm một công việc! “Lúc này Tạ Chính Đứcliền nói với tôi như thế
“Xin lỗi sư phụ, e rằng bây giờ ta không thể đi.” Trước lời mời của Tạ Chính Đức, ta lắc đầu.
“Làm sao? “Tạ Chính Đức một trận nghi ngờ
“Chuyện ở dương gian của ta còn có rất nhiều chuyện chưa hoàn thành, lần này ta tới đây, cũng là vì lời mời lúc trước của quỷ mộ môn, mà bây giờ cư nhiên là nhất phách lưỡng tán(hồn ở hai nơi??? E k chắc nữa),đươngnhiên phải trở về Thừa Duyên tự(chùa Thừa Duyên), ở đó còn có người màta muốn đợi.” Tôi nói với Mộ Chính Đức
“Thừa Duyên tự? “
Nghe xong lời này, Tạ Chính Đức nhíu mày nhưng cũng không nói gì nhiều,sau đó liền gật đầu:” Cũng tốt, cũng tốt, cao tăng có phật phap cao thâm trong Thừa Duyên tự nhiều, cậu ở đó tu hành vô cùng có lợi, nếu như một ngày nào đó cậu muốn đến quỷ gian, chỉ cần nói với ta một tiếng, vi sưliền mở cửa chào đón! “
“Vậy thì ta cám ơn sư phụ!”
Tôi gật gật đầu, có chút ứng phó nói. Tôi và Tạ Chính Đức tuy rằng thậtsự là sư đồ, nhưng thời gian tôi và ông ấy biết nhau vẫn rất ngắn ngủi,cộng thêm thủ đoạn đẫm máu của ông ấy, liền làm tôi đến bây giờ vẫn luôn cảnh giác.
Tạ Chính Đức không hề để ý đến nét mặt tôi biến hoá, chỉ gật đầu rồi không nói thêm gì nữa.
Tôi và quỷ mộ môn không chút lưu luyến chuẩn bị rời đi, nhưng vào lúcđi, tôi vẫn không quên nhìn Đàm Bính Khôn:”Đàm trưởng lão, không biếtông có thể nói cho ta, lúc đầu gọi tôi đến quỷ mộ môn là có chuyện gìkhông? “
Khi đó Tôn Nguyên và Châu Loan nhìn thấy tôi, là nói ân sư của bọn họmuốn mời Thẩm Trường Thu đến quỷ mộ môn, nhưng vì Thẩm Trường Thu đãchết nên liền mời đệ tử là tôi. Mà bây giờ tôi hồ hồ đồ đồ đến quỷ mộmôn, rồi lại hồ đồ nhận được sự chú ý của quỷ mộ môn chủ, lại hồ đồ bàng hoàng mà rời đi.
Mà Tạ Chính Đức thì khác, lúc này Đàm Bính Khôn cho tôi sắc mặt hoànhã:” Thật ra ban đầu ta cho bọn Tôn Nguyên đi tìm Thẩm Trường Thu, thật ra là để ông ta thay quỷ mộ môn thoát khỏi đám người âm quan môn, chỉtiếc là Thẩm Trường Thu đã chết, cho nên Tôn Nguyên bọn họ liền mời cậu, thật là cơ duyên xảo hợp trêu ngươi! “
“Thoát khỏi người của âm quan môn? “Nghe xong lời này trong lòng tôi có chút bối rối.
“Không sai. “
Đàm Bính Khôn gật đầu nói:” Trong năm sáu mươi năm gần đây, quỷ mộ môncủa ta cks xung đột với âm quan môn, nhưng cũng không đi tới nước thủyhoả bất dung. Mà người lần này chúng ta muốn giết, lại là nhận vật quantrọng của âm quan môn. Nhưng vid không muốn mâu thuẫn giữa quỷ mộ môn và âm quan môn đến mức không thể vãn hồi, cho nên quỷ mộ môn ta không tiện tự ra tay, cho nên liền mời các đạo sĩ đã từng nhận ân tình của quỷ mộmôn ta trước đây, muốn mượn tay bọn họ để loại bỏ người này, mà ThẩmTrường Thu cũng ở trong đó,bây giờ tất cả đạo gia mà chúng ta mời trướcđó cũng đã đến đông đủ.”
“Còn đối với Đỗ Minh cậu, cậu là người được quỷ mộ môn chủ đánh giá cao, nên tuy cậu được mời đến đây, nhưng hoàn toàn có thể không cần tham gia vào, cậu có thể rời đi ngay bây giờ, còn nếu muốn lưu lại, đối với quỷmộ môn chúng ta cũng là lễ quý
Nghe xong những lời này, mấy ngày qua trong lòng tôi cảm thấy bối rốitại sao quỷ mộ môn là mời tôi đến, không nghĩ đến là để giết một người
Tuy nhiên đạo hạnh của tôi còn quá yếu, nó căn bản không hề cùng một cấp bậc với Thẩm Trường Thu, quỷ mộ môn muốn mời tôi giúp đỡ, e rằng tôi đi cũng không có tác dụng lớn,mà nếu không đi thì bản thân lại an toàn.
“Thì ra là vậy, vậy người âm quan môn mà các ông muốn giết có thân phận như thế nào?” Tôi phối hợp gật đầu rồi nói.
Đàm Bính Khôn trả lời:” Hắn ta là đường chủ của âm quan môn, mà tên của hắn là Lưu Khải Sơn! “
“Lưu Khải Sơn?! ” ( Mình dịch là lưu khởi sơn á)
Nghe thấy cái tên này, não tôi liền trống rỗng, tôi có chút không xácđịnh nhìn về phía Đàm Bính Khôn, thận trọng hỏi:”Đàm trưởng lão, ôngchắc chắn người mà quỷ mộ môn muốn giết tên là Lưu Khải Sơn??”